Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 681

Người của tộc Huyễn Ma sợ hãi: “Cậu cũng đoạt xác tu luyện lại à? Nếu không, sao cậu biết được cảnh giới Hóa Thần?”

Trình Kiêu không trả lời ông ta, trên tay chậm rãi dùng sức: “Nếu ông đã tồn tại hơn trăm nghìn năm, vậy khẳng định phải biết vài chuyện. Ông nói cho tôi biết tất cả những gì ông biết. Nếu ông dám nói dối nửa câu, tôi sẽ tiêu diệt thần hồn của ông!”

“Cậu muốn biết gì?” Người của tộc Huyễn Ma giỏi về thuật biến hóa nhưng rất nhát gan, đặc biệt sợ chết.

Trình Kiêu chỉ vừa uy hiếp, người này đã đầu hàng.

Trình Kiêu hỏi: “Ông chết thế nào?”

Người của tộc Huyễn Ma nói: “Tôi muốn tìm kiếm một loại nguyên liệu luyện đan nên mới tới tinh cầu này, kết quả bị người ta dùng một chiêu giết chết trong nháy mắt. Nhờ có thuật biến hóa, một phần hồn phách của tôi mới thoát ra, nương nhờ ở trên một miếng ngọc thạch.”

“Sau đó, trải qua rất nhiều kí chủ, miếng ngọc thạch được làm thành mặt dây chuyền đeo ở trên người, khiến tôi hấp thu được lực lượng tinh thần.”

Trình Kiêu thoáng suy nghĩ: “Tồn tại có thể dùng một chiêu giết chết ông trong nháy mắt à? Vậy ít nhất cũng là chân tiên cảnh giới Hợp Đạo! Trái đất lại có tồn tại như vậy sao?”

“Lẽ nào trước đây, chỗ này là một đại tinh tu tiên?”

Người của tộc Huyễn Ma lắc đầu: “Chắc chắn không phải. Lúc tôi tới đây, Linh Khí trên tinh cầu này đã đặc biệt cằn cỗi, căn bản không thích hợp cho người tu tiên tu luyện. Tôi từng gặp được một số người tu tiên gần đây, bọn họ gọi nơi đây là vùng đất bị vứt bỏ.”

“Vùng đất bị vứt bỏ?” Trình Kiêu nghi ngờ hỏi: “Sao bọn họ gọi nơi này là vùng đất bị vứt bỏ? Nó bị người nào vứt bỏ chứ?”

Người của tộc Huyễn Ma nói: “Chuyện này thì tôi không biết, những người kia cũng chỉ nghe nói lại. Khi tôi tới đây, nơi này đại khái được gọi là thời kỳ băng hà.”

“Nếu cậu muốn hiểu rõ nơi này rốt cuộc bị người nào vứt bỏ, sợ rằng phải ngược dòng đến thời đại càng lâu hơn!”

Thời kỳ băng hà!

“Nói vậy, lúc ông đến trái đất, loại người ở đây còn chưa sinh ra?” Trình Kiêu hỏi.

“Không phải. Lúc tôi đến đây, nơi đây đã là xã hội nô lệ. Tôi quên mất cụ thể là triều đại gì rồi.” Người của tộc Huyễn Ma nói.

“Thời kỳ băng hà đã có xã hội nô lệ rồi sao?” Điều này làm Trình Kiêu cũng cảm thấy hồ đồ.

Anh luôn cảm thấy lịch sử Trái đất không đơn giản, thậm chí xuất hiện rất nhiều câu đố. Nhưng chân tướng lịch sử là khó điều tra nhất, cho dù là người tu tiên cũng không có cách nào làm được.

Nếu dựa theo lời người tộc Huyễn Ma này nói, trái đất ở thời kỳ băng hà đã xuất hiện xã hội nô lệ, vậy lịch sử liên quan tới khởi nguồn của loài người trên trái đất đều bị phủ định.

“Ông nói ra hết những tin tức liên quan mà ông biết đi.” Trình Kiêu nói.

Người tộc Huyễn Ma nghĩ ngợi, lắc đầu: “Hết rồi, tôi đến không bao lâu thì gặp phải kẻ địch. Sau đó, tàn hồn của tôi chạy trốn, không biết qua bao nhiêu năm mới tỉnh lại. Sau khi tỉnh lại, tôi không nhìn thấy được chuyện ở bên ngoài. Tôi chỉ biết có thế thôi.”

“Nếu đã thế, ông có thể ngủ yên được rồi.”

“Cậu… cậu nói không giữ lời à… A!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK