Đồ Mẫu hét lớn:
- Đừng hoảng, đừng hoảng! Theo ta xông lên thoát ra khỏi khói trắng.
Trong hoàn cảnh này, cho dù là quân đội có tố chất huấn luyện cũng không thể bình tĩnh được.
Đồ Mẫu hét lên mà không hét nổi, cuối cùng phải phái một cánh quân tiên phong đi. Nhưng cánh quân này vừa mới xông ra khỏi làn khói trắng, lại nghe thấy những tiếng kêu la thảm thiết. Chỉ thấy một người từ làn khói trắng bay vào, chết tươi.
Chuyện này là thế nào?
Đồ Mẫu hoảng sợ vô cùng. Ông ta không tin là quân Tống lại mạnh như vậy. Người của ta vừa mới xuất quân, liền bị giết chết hết trong nháy mắt. Hơn nữa còn bị ném quay trở về.
Nhưng ông ta rất nhanh đã hiểu ra vấn đề.
Trong làn khói trắng bỗng nhiên bị một đoàn bóng đen đánh úp bất ngờ.
Đồ Mẫu định thần lại nhìn, lớn tiếng hét lên:
- Là trâu!
Ò ….!
Chỉ thấy không biết bao nhiêu con trâu lớn khỏe, da đen, trên lưng còn có mũi tên to lớn. Hơn nữa đuôi trâu còn có lửa cháy, giống như là thần thú hạ phàm, từ bốn phương tám hướng xông tới, hung hăng vô cùng!
Quân Kim của người không phải là trâu sao? Vậy thì chúng ta lấy trâu chế trâu!
Bởi vì có sự tồn tại của làn khói trắng, cho nên quân Kim cũng không biết đây rốt cuộc là có bao nhiêu con trâu.
Đồ Mẫu liền giương cung lên bắn chết.
Nhưng loại trâu này còn chưa đi vào trong phạm vi của tầm tên, bỗng nghe thấy tiếng sưu sưu sưu.
Trên lưng trâu không ngờ phóng ta mũi tên.
Lúc này quân Kim hoàn toàn ngây người ra nghìn. Chúng là lần đầu tiên thấy đám trâu này cũng có thể bắn tên. Hơn nữa dường như là còn xa hơn là họ bắn nữa.
Đây là trâu thần rồi.
Chỉ thấy mũi tên đó lao vút lên không trung, từ bốn phương tám hướng vây lại.
Đây có lẽ là hòm tên ép của Lý Kỳ, ban đầu làm khá gian khổ, cũng chưa làm ra được, hơn nữa còn cơ mật cao độ, đám người Trương Bang Xương cũng không biết, quân Kim càng trở tay không kịp, không khỏi khiến cho trận hình bị rối loạn, hoang mang vô cùng, lần lượt bỏ chạy. Nhưng, người quá nhiều, trốn cũng không có chỗ trốn.
Rầm rầm rầm rầm!
Tiếng mũi tên từ trên trời lao xuống, lại phát ra tiếng nổ vang trời. Tiếng nố khiển cho quân Kim người người ngã ngựa đổ, lăn lê dưới mặt đất, lớp sóng trước chưa qua, lớp sóng sau lại nổi lên. Từng đợt từng đợt khói đen phun ra.
Đây có lẽ đều là khói độc đấy!
Mặc dù kỹ thuật hiện giờ vẫn không đủ để làm vũ khí sinh hóa, nhưng làn khói đen này cũng đã khiến cho nước mắt nước mũi quân Kim giàn giụa. Một số người hai mắt đỏ ửng lên, không mở được mắt ra, khua chân múa tay, giống như là ruồi nhặng mất đầu, chạy loạn khắp nơi. Còn một số người thậm chí còn nhảy thẳng xuống dưới sông Hoàng Hà.
Tiếng kêu la thảm thiết vang lên.
Cứ như vậy, ai còn có thể ngăn cản được đám trâu lửa đó nữa chứ!
Hàng trăm con trâu chạy khắp nơi trong trận địa quân Kim. Đừng nói tới hình trận, người tự nhảy được xuống sông đã xem như là tốt rồi, quân xung phong của quân Kim dù lợi hại, nhưng ngươi có lợi hại bằng những con trâu này không? Có bản lĩnh ngươi thử xông lên xem!
Chỉ thấy một con trâu đâm trực tiếp làm hai người hai ngựa xông thẳng xuống sông. Đương nhiên, con trâu này cũng anh dũng hy sinh rồi.
Lại thấy vô số quân Kim đang “nhảy” trên sừng trâu. Dù sao cũng chỉ thấy quân Kim bị sừng trâu tung lên không trung, lại ngã xuống đất, sau đó lập tức bị giẫm thành đống thịt nát.
Còn có một số kẻ ngu xuẩn hòng dùng thừng ngựa để trói những con trâu này lại. Nhưng nên nhớ đuôi những con trâu này còn có đuốc cháy. Dã tính của chúng đã hoàn toàn được kích thích, kéo tên lính đi một mạch, tên lính đó liền bị chết tươi.
Hiện trường vô cùng đẫm máu.
- Dù sao chúng ta cũng đã tặng cho các ngươi nhiều hậu lễ như vậy, cũng không cần quan tâm tới mấy trăm con trâu này.
Lý Kỳ lấy thiên lý nhãn ra, nhìn đám quân Kim hỗn loạn từ phía xa, người nhã ngựa đổ, kêu la thảm thiết, không khỏi bật cười ha hả. Ban đầu Ngu Doãn Văn chuẩn bị hỏa tiễn ba lớp trên người quân khuyển. Nhưng quân khuyển khó mà huấn luyện, chết cũng thấy tiếc. Đương nhiên, trâu cũng rất quý, nhưng xét một cách tương đối, quân khuyển thể tích còn nhỏ hơn một chút, khả năng uy hiếp hỏa tiễn ba tầng trên người quân khuyển, tầm bắn đều rất có giới hạn.
Lý Kỳ khi đó nhớ lại thời kỳ chiến quốc. Điền Đan sử dụng ngưu trận hỏa. Trâu cường tráng, lại nặng hơn quân khuyển gấp mấy lần, có thể mang được hỏa dược rất tốt. Không chỉ như vậy, khả năng xung kích của trâu rất dũng mạnh, có thể ngăn cản được ngựa chạy, lại có thể phóng thích hỏa tiễn ba bậc, còn có thể tấn công quân dịch, phá hoại trận thế của quân địch, vô cùng hăng hái, sảng khoái!
Đây quả thực chính là hỏa ngưu trận siêu cấp a!
Lý Kỳ cũng đã bỏ ra đủ vốn, triệu tập phân nửa trâu ở gần thành Khai Phong tới bao vây cánh quân Kim này.
- Giết!
Quân Kim vẫn còn đang đắm chìm trong nỗi thống khổ do thần trâu mang tới cho họ, khắp nơi lại vang lên tiếng giết vang trời.
Chỉ thấy sáu cánh kỵ binh từ ba mặt đông, nam, tây xông ra đánh giết. Sáu cánh kỵ binh này có lẽ dưới sự yểm hộ của hỏa ngưu xung phong, dường như là không hề bị tổn thương, xông vào trận địa quân Kim.
Quách Dược Sư thấy quân Tống khí thế hừng hực, mà binh lính bên mình thì chạy loạn khắp nơi, tránh hỏa trâu xông tới, lại giẫm đạp lên nhau. Hiện trường tạo thành mớ hỗn độn, căn bản không thể khống chế được nữa. Nào có còn giống như cánh quân Kim bách chiến bách thắng đó, bị dọa nạt khóc lóc thảm thiết chạy tới trước mặt Đồ Mẫu nói:
- Đô thống, chúng ta nên đầu hàng đi! Giữ lại núi xanh, không sợ không có củi đốt.
Đồ Mẫu ban đầu chính là cùng Hoàn Nhan A Cốt Đả giành lấy thiên hạ, đó cũng là người đàn ông cứng rắn, chỉ có tử chiến, không có chuyện đầu hàng như vậy, tức giận nhìn Quách Dược Sư, hét lên:
- Tông Vọng quả nhiên nói không sai, thằng nhãi ngươi căn bản chính là một tên tiểu nhân phản phúc vô thường. Hôm nay ta sẽ lấy cái mạng ngươi, tránh sau này ngươi sẽ làm hại Đại Kim ta.
Còn chưa nói dứt lời, đã nghe thấy tiếng trấn động, ông ta liền rút loan đao ra, một đao chém vào ngực Quách Dược Sư.
Quách Dược Sư trợn trừng hai mắt lên, nhìn Đồ Mẫu, ánh mắt rất là phức tạp, trong đầu bỗng lóe lên rất nhiền hình ảnh, nhớ lại cuộc đời của gã. Cũng không biết là gã không may mắn, hay là gã căn bản chính là một họa tinh. Khi ở nước Liêu, Liêu quốc bị Kim quốc đánh, chạy tới Đại Tống, nịnh nọt bợ đỡ vất vả, Đại Tống lại bị Kim quốc đánh tới, không dễ dàng gì dựa vào Kim quốc, cho rằng đã đi theo một kẻ mạnh. Nào ngờ nửa đường lại nhảy ra một Lý Kỳ, quả đúng là chạy đi đâu, ở đó sẽ bị đánh. Nếu không như vậy, gã sao có thể trở thành gia nô của ba họ.
Đồ Mẫu sớm đã thấy tên Quách Dược Sư không vừa mắt rồi, cũng chưa từng để ý tới gã. Mặc dù nói nhân gian không hủy đi, nhưng Đồ Mẫu vẫn một cước đá tung Quách Dược Sư ra ngoài.
Quách Dược Sư bị đá ngã lăn xuống đất, co quắp một hồi, lòng đầy vẻ không cam lòng mà chết.
Kỳ thực Đồ Mẫu đã giết chết gã, thật đúng là ban ân cho gã. Nếu gã rơi vào tay Lý Kỳ, vậy thì gã chắc chắn sẽ hiểu thế nào là cảm giác sống không bằng chết.