Mục lục
Bắc Tống Phong Lưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Kỳ trở nên trầm mặc, hai hàng lông mày lộ ra vẻ đau thương, nhưng hắn vẫn hỏi: - Ý cô là?

- Lấy tài trí của ngươi, không lý nào không đoán được ý của ta. Triệu Tinh Yến dừng một chút, nói: - Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, ở lại bên cạnh ngươi, chờ thời cơ hành động, cho ngươi thêm một đòn trí mạng. Nương theo sự thông minh của Bạch nương tử, nếu sau này nàng làm được gì, ai cũng sẽ không nghi ngờ.

Lý Kỳ lập tức phản bác: - Thất Nương nàng tuyệt đối không làm như vậy, hơn nữa cô cũng không nhất định làm như vậy.

Triệu Tinh Yến không phủ nhận, nói: - Ngươi nói có lẽ đúng, nhưng sự việc không phát sinh trên người ta, ta cũng không biết mình lựa chọn thế nào, tuy nhiên, Bạch nương tử quả nhiên không lựa chọn làm như vậy, kỳ thật nàng đã lựa chọn toàn thành cho ngươi, chẳng qua ngươi còn giằng co không rõ thôi.

Lý Kỳ híp mắt nói: - Sự việc còn không đến mức không thể thay đổi.

- Sự việc còn nghiêm trọng hơn so với ngươi nghĩ, ngươi có biết ngươi để lại Bạch gia, là chuyện ngu xuẩn cỡ nào không? Triệu Tinh Yến nghiêm mặt nói.

Lý Kỳ không đáp hỏi ngược lại:

- Năng lực của Bạch Thì Trung cô hẳn rõ ràng?

Triệu Tinh Yến ha ha mỉm cười.

Lý Kỳ trầm lông mày nói: - Cô cười chuyện gì?

Triệu Tinh Yến khinh thường cười nói: - Dù thủ đoạn của Bạch Thì Trung cao cỡ nào, Bạch gia cũng không có khả năng Đông Sơn tái khởi, một khi vây cánh Bạch gia và môn sinh Bạch Thì Trung sau khi bị triều đình thanh trừ, Bạch gia hoàn toàn xong, không ai có thể cứu nổi, dù có là ngươi. Mà Bạch gia lại tồn tại một điểm, đó chính là thêm một nhược điểm cho ngươi, để kẻ địch của ngươi có một cái cớ để công kích. Ngươi đã lựa chọn con đường này, thì nên buông tha cho vài thứ, ngươi không muốn, cũng không bằng lòng buông tha, trên đời này nào có việc gì vẹn cả đôi đường. Bạch nương tử làm thê tử của ngươi, nên giúp ngươi làm những việc này, ta cho rằng nàng cũng đang cố gắng thử nghiệm.

Lý Kỳ nhíu mày, nói: - Ta không rõ cô đang nói gì.

Triệu Tinh Yến nói: - Nhìn chung các triều đại đổi thay, phàm là xuất hiện thanh trừ triều đình hay tình huống chia bè kết phái, đây đâu phải là lần đầu tiên lật lại những nợ cũ năm xưa, nếu không ngươi cho rằng chia bè kết phái sao phải liên lụy tới nhiều người như vậy, trong đó chắc chắn có rất nhiều phải chịu liên lụy, nhưng bọn họ vô tội, nhưng không có nghĩa phụ thân của họ vô tội, không có nghĩa là tổ tông họ không tham dự vào. Nhưng chỉ cần bên người có một người dính vào quan hệ này, dù sống hay chết, cũng sẽ bị đối thủ bắt lấy nhược điểm, hơn nữa tám chín mười phần đều trúng chiêu, đây chính là tính tàn khốc của kết bè kéo phái.

- Hiện giờ rất nhiều người nắm được nhược điểm của Bạch Thì Trung, đang chờ Hoàng thượng tỏ rõ thái độ. Nhưng, bởi vì sự hiện hữu của ngươi, làm cho những người đó hết sức kiêng kỵ, mặc dù là Hoàng thượng cũng không phải không nghĩ đến cảm nhận của ngươi, có lẽ hiện tại chưa nhìn ra khuyết điểm gì, nhưng một khi địa vị trong triều của ngươi dao động, hoặc là kẻ địch của ngươi đủ mạnh, nguy hiểm giữ lại này sẽ bộc phát một lúc nào đó, hơn nữa sẽ càng ngày càng nguy hiểm, càng ngày càng mạnh mẽ, thậm chí họ sẽ mượn Bạch Thì Trung để đánh ngươi thành đảng Phụ Thành Vương, chẳng sợ Bạch Thì Trung qua đời.

- Ngươi cũng biết lúc trước, Lý Thế Dân thanh trừ đảnh cũ của Thái tử, cứ liên tục cho đến khi chết đi, tuy rằng hiện giờ tình hình và chính biến Huyền Vũ môn khác nhau rất lớn, nhưng dù sao Tam ca ta không phải là Thái tử, truyền thống tôn ti trưởng ấu ngươi hẳn nên biết. Như vậy vấn đề này vẫn sẽ tồn tại, đây mới là chỗ đáng sợ nhất của Bạch gia, đến lúc đó ngươi hối hận cũng không kịp.

Lý Kỳ nhíu mày nghi môt lat, nói: - Lời này Hoàng thượng cũng đã nói với ta, chẳng lẽ cô cũng nghĩ Thất Nương làm như vậy, hoàn toàn là suy nghĩ cho ta?

- Nói là hoàn toàn suy nghĩ vì ngươi, ta thấy cũng không hẳn. Nhưng ta cảm thấy lựa chọn của nàng là chính xác nhất, như vậy đối với mọi người đều tốt. Triệu Tinh Yến lắc đầu, tiếp tục nói: - Nếu đổi lại là ngươi, nếu ai làm tổn thương cha mẹ ngươi, dù là bất cứ lý do gì, ta tin ngươi sẽ làm ra việc điên cuồng hơn, nàng không thể không hận ngươi, đây là lẽ thường tình của con người.

Lý Kỳ nói: - Cô nói như vậy, không phải là tự mâu thuẫn sao?

Triệu Tinh Yến lắc đầu cười nói: - Không, tuyệt không mâu thuẫn, nàng hận ngươi, không có nghĩa là nàng không yêu ngươi, vừa đúng chính là loại mâu thuẫn này, mới xuất hiện phong hưu thư kia.

- Hưu thư.

Triệu Tinh Yến gật đầu, nói: - Theo tình hình trước mắt, Bạch nương tử cũng chỉ có hai lựa chọn, hoặc là thoát ly khỏi Bạch gia, ở lại bên cạnh ngươi, dù sao trước đây, nàng cũng đã là thê tử của ngươi rồi, cũng là chuyện đương nhiên, cũng giống như lúc trước Lý Thanh Chiếu ở bên cạnh Triệu Minh Thành.

- Nàng sẽ không làm như vậy.

- Cho nên nàng lựa chọn thực hiện cái thứ hai, cùng cha mẹ nàng rời khỏi ngươi, ngươi có nghĩ vì sao Hoàng thượng trước mặt ngươi ban đạo thánh chỉ bổ nhiệm Bạch Thì Trung chưa?

Lý Kỳ nhíu mày nhìn Triệu Tinh Yến.

Triệu Tinh Yến nói: - Ngươi yên tâm, Hoàng thượng làm như vậy, hoàn toàn là suy nghĩ cho ngươi, y đơn giản chỉ muốn quan hệ giữa ngươi và Bạch gia, chuyển lên người mình, để người khác không có lời nào để nói.

Lý Kỳ hoang mang nói: - Ý của cô là?

Triệu Tinh Yến nói: - Thật ra lúc này cho ngươi và Bạch gia hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ là thời cơ tốt nhất, nếu trước khi ngươi trở về, hoàng thượng xử lý hết chuyện của Bạch Thì Trung, như vậy cho dù người khác có biết quan hệ giữa ngươi và Bạch gia, cũng không thể lấy bất cứ cớ gì, bởi vì ngươi lúc ấy không ở đấy, hơn nữa liên quan đến chuyện này, chỉ có Hoàng thượng ra mặt thì mới thỏa đáng nhất. Bởi vì tất cả về Phụ Thành Vương, chỉ do thái độ của Hoàng thượng thế nào, không có quan hệ trực tiếp với quốc gia đại sự. Cho nên, Hoàng thượng nếu muốn bảo vệ Bạch Thì Trung, căn bản không có người nói xấu, bọn họ cũng không có tư cách, nhưng ngươi lại ngốc đến mức tham dự vào.

- Thì ra là thế! Vậy phong hưu thư kia giải thích thế nào? Lý Kỳ hoang mang nói.

Triệu Tinh Yến cười nói: - Bạch nương tử xuất thân ở gia tộc sĩ phu, nàng đối với tất cả triều đình, bao gồm đấu đá các đảng, nhất định vô cùng hiểu rõ, nàng rất hiểu tình thế trước mắt, con đường tốt nhất của Bạch gia là rời xa triều đình, cố gắng không cho người nào nhớ tới bọn họ, đây mới là cách bảo vệ tính mạng tốt nhất đối với một gia tộc thất thế. Đối với ngươi, đối với Bạch gia đều là kết quả tốt nhất, nhưng điều này cũng chứng minh, phụ mẫu nàng sẽ rời khỏi kinh thành, mà ngươi chắc chắn sẽ ở lại kinh thành, nàng nhất định phải lựa chọn giữa hai người, một bên là trượng phu, một bên là cha mẹ, nhưng Bạch Thì Trung chung quy vẫn là một người thất bại, đây cũng là nguyên nhân nàng chủ yếu đứng về phía Bạch gia, ngược lại cũng thế, nàng nhất định phải đoạn tuyệt quan hệ với ngươi.

- Làm như vậy, thứ nhất có thể cam đoan không mang đến cho ngươi bất kỳ nguy hiểm nào, thứ hai, phải biết rằng bây giờ Bạch Thì Trung bênh nặng trong người. Nếu Bạch Thì Trung chết, vậy thì ngươi nhất định không thoát khỏi liên quan, nếu Bạch nương tử còn ở bên cạnh ngươi, nàng có thể đảm bảo nàng không làm tổn thương đến ngươi sao? Nhưng nếu nàng thật sự làm vậy, một khi thất bại, nhất định sẽ đưa Bạch gia vào chỗ chết, thậm chí có thể bị tịch thu tài sản giết kẻ phạm tội. Hoặc chính nàng ta cũng sẽ hối hận, chỉ có rời xa ngươi, mới có thể đảm bảo tất cả sẽ không xảy ra. Về phần phong hưu thư, ngươi suy nghĩ một chút xem, một khi công bố phong hưu thư ra ngoài, sẽ xảy ra chuyện gì?

Vấn đề này Lý Kỳ chưa từng nghĩ qua, bởi vì hắn chắc chắn không ngốc tới mức công bố phong hưu thư ra ngoài, ngẩn người, bừng tỉnh đại ngộ, nói: - Nếu là như vậy, người trong thiên hạ chắc chắn nghĩ Thất Nương nàng không tuân theo nữ tắc, coi rẻ luân thường, không xứng làm vợ. Ta ngược lại sẽ không mất gì cả, hơn nữa còn chiếm được thông cảm của đa số, đến lúc đó có thể công khai bỏ nàng.

Triệu Tinh Yến cười gật đầu nói: - Thật ra rất với nhiều dân chúng, ngươi phải dựa vào Bạch gia mới leo lên được, nếu ngươi lúc đó bỏ Bạch nương tử, vậy thì dân chúng nhất định sẽ chửi ngươi vong ân phụ nghĩa, ném đá xuống giếng, vì vinh hoa phú quý đến cả người vợ cũng có thể vứt bỏ. Chuyện này đối với ngươi bây giờ không phải là chuyện tốt, ngươi hiện giờ chức vị cao, mỗi lời nói cử chỉ người trong thiên hạ đều nhìn vào chằm chằm, nhất định phải thận trọng xử lý, kỳ thật phong hưu thư này là nhắc nhở ngươi làm như thế nào, cũng cho ngươi một cái cớ đường hoàng. Đáng tiếc ngươi hiện giờ mới hiểu được.

Lý Kỳ trầm mặc một lúc lâu, gật đầu nói:

- Đúng, cô nói rất đúng, cái này quả thật giống như như tính cách của Thất Nương. Cảm ơn cô.

Triệu Tinh Yến nghĩ Lý Kỳ rốt cuộc cũng nghĩ thông suốt, nhẹ nhàng thở ra, nói: - Nếu nàng là một nữ tử đã có thể làm đến như thế, sao ngươi không làm một ân tình thuận nước đẩy thuyền, công bố phong hưu thư ra ngoài, sau đó bỏ nàng, dù sao thanh danh của Bạch Thì Trung đã rất thối rồi, không cần quan tâm điểm này, thả cả nhà bọn họ đi phủ Ứng Thiên, qua một năm thì cho Bạch Thì Trung về hưu, cứ như vậy, quan hệ giữa ngươi và Bạch gia sẽ hoàn toàn đoạn tuyệt, không có ngươi, không ai nhớ tới Bạch gia, hơn nữa nếu ngươi đồng ý đoạn tuyệt quan hệ, vậy thì Hoàng thượng sẽ vui vẻ bảo vệ Bạch gia một nhà chu toàn, sẽ ít gây rắc rối cho y hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK