Ba Nhĩ Tháp cười nói: - Nếu chúng ta quy thuận Kim quốc, như vậy bên ngoài chúng ta chỉ là phiên quốc của Kim quốc. Chúng ta cũng chỉ là có ý tuân theo Kim quốc, không liên quan tới đạo đức. Nếu theo suy nghĩ của ngươi, vậy cuối cùng chỉ có thể đổ lỗi lên người Quái Tử Thủ.
Đồ Đồ Hãn nói: - Nhưng Kim quốc không có yêu cầu chúng ta làm như vậy.
Ba Nhĩ Tháp nói: - Nhưng ta dám đảm bảo, Kim quốc chắc chắn sẽ hy vọng chúng ta làm như vậy, họ sẽ rất vui về chuyện này.
Tất Lặc Ca nghĩ thầm, nếu chúng ta đã quyết định quy thuận Kim quốc, còn quan tâm tới hai đầu người này, dùng hai đầu người này để đổi lấy sự tín nhiệm của Kim quốc. Chuyện này dù tính thế nào cũng không thể thiệt thòi được, đập bàn quyết định: - Được, làm như vậy đi. Người đâu, cho mời sứ thần Kim quốc tới, nhớ phải tiếp đãi cho tốt. Ngoài ra, lôi sứ thần Tây Hạ và sứ thần Da Luật Đại Thạch ra chém đầu.
- Tuân mệnh.
Quân doanh quân Kim.
Mặc dù Hoàn Nhan Tông Vọng đã thuyết phục các tướng sỹ, nhưng quân Kim vẫn ở trong vòng xao động. Đám Hồi Cốt con con lại dám để Đại Kim gia chúng ta ở nơi chim không rơi cứt, gió tây bắc thổi tới này. Đây quả thực chính là có lý này.
Ngày ngày trôi qua, họ bắt đầu nghi ngờ Hoàn Nhan Tông Vọng, Hồi Cốt cuối cùng liệu có quy thuận chúng ta hay không?
Đúng thời điểm sắp tròn một tháng, bên phía Hồi Cốt cuối cùng cũng đã gửi thư tới, tỏ ý bằng lòng quy thuận Đại Kim.
Hoàn Nhan Tông Vọng xem xong, không khỏi vui mừng, không mất một binh một tốt cũng có thể chiêu an Hồi Cốt. Điều này đối với Kim quốc mà nói, là kết quả lý tưởng nhất, chờ tới khi Tể tướng Hồi Cốt Ba Nhĩ Tháp mang quốc thư tới, Hoàn Nhan Tông Vọng dẫn các tướng sỹ, đích thân ra đại trướng nghênh tiếp, thể hiện sự nhiệt tình, sánh vai với Ba Nhĩ Tháp đi vào đại trướng.
Ba Nhĩ Tháp trong quân daonh thấy lính quân Kim mạnh ngựa khỏe, đao thương sáng loáng, thầm vui mừng đã chọn đúng. Tây Hạ và Da Luật Đại Thạch tuyệt đối không phải là đối thủ của kim quốc.
Vào tới trong trướng, Hoàn Nhan Tông Vọng kéo tay Ba Nhĩ Tháp ngồi song song với mình, xem như là lễ nghi tối cao. Lần này tới đã khiến cho Ba Nhĩ Tháp có chút sủng ái mà sợ, liền đưa quốc thư và đầu của sứ thần Tây Hạ và Da Luật Đại Thạch dâng lên, thể hiện quyết tâm quy thuận.
Quả nhiên, khi Hoàn Nhan Tông Vọng thấy hai cái đầu này, vui mừng quá đỗi, liền khen ngợi Tất Lặc Ca, lại cùng Ba Nhĩ Tháp uống vài bát rượu, hứng chí nói: - Ta và Diệc Đô Hộ dù chưa bao giờ gặp mặt, nhưng lại có thần giao đã lâu, vô cùng kính trọng Diệc Đô Hộ, nguyện kết làm huynh đệ khá họ với ông ta. Bệ hạ chúng ta cũng bằng lòng gả con gái thứ ba cho Diệc Đô Hộ, cùng liên hôn.
Đây chính là liên hôn chính trị mà dân tộc du mục thích nhất. Nếu như vậy, Tất Lặc Ca chính là con rể của Hoàn Nhan Thịnh rồi, lại là huynh đệ của Hoàn Nhan Tông Vọng. Địa vị này quả thực là một bước nhảy ba bậc rồi. Điều này có lẽ là đãi ngộ cực cao. Ngày xưa Liêu quốc không có hậu lễ long trọng như vậy với họ.
Ngay từ đầu, hai bên đã bước vào bầu không khí vô cùng vui vẻ. Chuyện sau này thật sự là có thể thương lượng được!
Hoàn Nhan Tông Vọng thể hiện rất rõ ràng, không những không thể yếu hơn địa vị thống trị của Tất Lặc Ca. Trước đây các ngươi quản lý thế nào, sau này vẫn vậy. Hơn nữa, còn có bộ lạc xung quanh, đều thuộc sự quản lý của Hồi Cốt các ngươi. Không chỉ như vậy, Hoàn Nhan Tông Vọng còn tỏ ý không thể đóng quân ở Cao Xương, cũng không thể làm phiền người dân Hồi Cốt.
Tóm lại, chính là vô cùng thành ý.
Ba Nhĩ Tháp đương nhiên là phải có qua có lại mới toại lòng nhau, tỏ ý bằng lòng tới trấn Đình Trọng cùng đóng quân với quân Kim. Hơn nữa còn tặng lượng lớn ngựa, lạc đà, dê, ủng hộ đại nghiệp của các người. Thậm chí Tất Lặc Ca còn hy vọng Hoàn Nhan Tông Vọng nhận con thứ của mình làm nghĩa tử.
Hoàn Nhan Tông Vọng nào có chuyện không đồng ý chứ. Mặc dù Cao Xương là thủ đô, nhưng từ phương diện quân sự, không bằng Bắc Đình, Bắc Đình mới là yếu địa thông với tây bắc. Về chuyện thu nhận nghĩa tử đã thân lại càng thân này, càng không cần phải nhắc tới nữa. Ngay tại đó liền nói muốn thăng Bắc Đình làm Đô Hộ Bắc Đình phủ, còn đặt một doanh Hồi Cốt ở thành Khả Đôn Trấn Châu, còn thiết lập một chợ lớn, chuyên dành cho thương nhân Hồ Cốt tới Kim quốc buôn bán. Bắc Khả Trấn Châu này Bắc Khải đi tới Mông Cổ, Đông Khả đi tới Thượng Kinh, Nam Khả đi tới Tây Hạ, Đại Tống, vị trí địa lý cũng rất tốt.
Doanh Hồi Cốt này chính là ý đại sứ quán.
Cuộc đàm phán hai bên này đều rất thành ý, cho nên từ đầu tới cuối đều rất vui vẻ.
Rất nhanh, Hoàn Nhan Tông Vọng liền dẫn đại quân tiến đóng ở Bắc Đình phủ, hơn nữa còn thực hiện lời hứa của mình, đi thẳng tới, nghiêm lệnh, e là sau khi vào thành, cũng nghiêm lệnh ba quân, không được quấy nhiễu dân chúng địa phương, nếu không thì xử lý theo quân pháp.
Trong lòng gã rất hiểu, mặc dù Tất Lặc Ca đã quy thuận, nhưng trong lòng người dân địa phương vẫn xem họ là người ngoài. Hơn nữa, gã lại không phải là ở một chút thời gian, gã có lẽ là ở lâu dài. Nếu là ở lâu dài, đương nhiên phải nhận được sự ủng hộ trong nước Hồi Cốt rồi. Cho nên, gã phải tạo được mối quan hệ tốt với người dân địa phương.
Phương diện Hồi Cốt thấy Hoàn Nhan Tông Vọng nói được làm được, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao để quân Kim vào, trong lòng họ cũng vẫn lo lắng vô cùng, do đó đã tặng không ít lương thực và quần áo chống lạnh.
Sau khi đã chỉnh đốn qua loa, Hoàn Nhan Tông Vọng liền triệu tập các tướng sỹ lại, chuẩn bị kế hoạch bước tiếp theo.
Quân Kim đang ở Bắc Đình phủ, tầm nhìn có chút thoáng hơn, đông tây nam bắc đều có thể tiến quân, đi về phía tây có thể vào Tây Vực, đi về phía đông có thể tấn công Tây Hạ, đi về phía bắc có thể tiêu diệt Da Luật, đi về phía nam có thể lấy được Hà Hoàng.
Lựa chọn nhiều, phiền muộn cũng nhiều, sáu bảy vạn binh mã của gã không thể chia ra làm bốn đường, như vậy thì chắc chắn là bốn đường đều bại. Bởi vì bốn đối thủ này đều không phải là dễ động tới.
Hoàn Nhan Tông Vọng đã đi tới ngã tư đường quan trọng của đời người.
Đám tướng sỹ vây quanh địa đồ, nhìn trước ngó sau, cảm thấy đánh ở đâu cũng được, chỉ cần có thể thắng, ý nghĩa sẽ vô cùng quan trọng. Tây Vực là vùng đất béo bở, đương nhiên không cần phải nói nhiều. Da Luật Đại Thạch là cái gai trong lòng Kim quốc, không diệt nó thì xâm hại tới sự an nguy. Khu vực Hà Hoàng, nếu cướp Hà Hoàng, mậu dịch Đại Tống sẽ bị tổn thương nặng. Đương nhiên, nếu có thể tiêu diệt được Tây Hạ, Kim quốc tất sẽ trở thành bá chủ của Trung Nguyên rồi.
Suy trước nghĩ sau đều có người muốn dứt khoát bốc thăm.