Thứ ba, Tây Hạ nắm giữ yếu đạo con đường tơ lụa, nếu chúng ta có thể mượn việc này khai thông thông đạo với các nước phía tây, như vậy đối với việc kiến thiết kinh tế của chúng ta có được trợ giúp không thể đong đếm được. Chúng ta có thể mượn thương phẩm Đại Tống chúng ta đi mở rộng lực ảnh hưởng đối với các nước phía tây, chỉ cần có thể có lợi, như vậy đối phương nhất định sẽ muốn giao hảo cùng Đại Tống ta, nhưng các nước phía tây sẽ càng thêm coi trọng mối liên hệ với ĐạiTống ta.
Thứ tư, chính là ngựa. Đại Tống chúng ta vì để tránh cho tiền đồng hao mòn, cho tới nay đều là áp dụng lấy trà thay ngựa. Nhưng trà không thuộc về loại nhu yếu phẩm sinh hoạt, hơn nữa, vẫn là Tây Hạ xuất, chúng ta nhập, điều này làm cho Tây Hạ đối với việc cung cấp ngựa cho Đại Tống ta vẫn luôn là lòng mang sầu lo, nhưng lấy muối thay ngựa, như vậy Tây Hạ sẽ không chút lựa chọn mà đáp ứng. Về phần nguyên nhân, các vị mới vừa rồi đã nói rất rõ ràng, khoản tiền này đối với Tây Hạ mà nói, có ý nghĩa trọng yếu, không cần nói cũng biết.
Thứ năm, chính là dẫn tới Khinh trọng thú, một khi Tây Hạ nắm thị trường lớn như Đại Tống chúng ta, như vậy bọn họ nhất định sẽ phát triển mạnh nghiệp muối, đến lúc đó, tuy rằng thực lực một nước của bọn họ là cường thịnh. Nhưng là mạng của bọn họ lại nằm ở trong tay chúng ta. Căn cứ vào năm điểm này, ta thật sự làkhông thể nghĩ được bất luận lý do gì để từ chối khoản mua bán này.
- Tốt tốt tốt, Kinh tế sử không hổ là nhân tài mới xuất hiện của Đại Tống ta, lần nói này thật sự là từng chữ như châu như ngọc nha.
Lý Kỳ vừa mới vừa nói xong. Hoàng Tín Nhân bỗng nhiên đứng dậy liên thanh trầm trồ khen ngợi.
Lý Kỳ sinh lòng cảnh giác, chắp tay nói:
- Quá khen, quá khen.
Quả nhiên, Hoàng Tín Nhân xoay chuyển lời nói, nói:
- Đáng tiếc Kinh tế sử không phải thuộc Tam ti ta, nếu không tuyệt sẽ không nói như vậy. Kinh tế sử dường như còn không đê y đên một điểm.Lý Kỳ cau mày nói:
- Không biết Diêm thiết sử có gì chỉ giáo?
Hoàng Tín Nhân nói:
- Khoản tiền này số lượng to lớn, ta sẽ không nhiều lời, tin tưởng các vị đều nắm chắc trong lòng, Tây Hạ có thể bởi vậy mà đạt được nhiều ích lợi, ta cũng không lắm lời nữa, nhưng còn có một bút số lượng, ta không thể không đưa ra một chút, muối này Đại Tống ta không thiếu, chúng ta hoàn toàn có thể đủ tự cấp tự túc, nói cách khác, Tây Hạ bán bao nhiêu muối vào, chúng ta sẽ thiệt bấy nhiêu, hiện giờ ngân khố quốc gia vô cùng hư không, mà tân pháp của Kinh tế sử, lập tức giảm bớt nhiều thuế như vậy, Tam ti ta đã đến hoàn cảnh vô cùng quẫn bách, nếu lại dẫn nhập muối xanh trắng, kia chỉ sợ triều đình ngay cả bổng lộc cơ bản nhất đều không phát ra nổi rồi.Quần thần đều gật đầu, mà ngay cả Tống Huy Tông mới vừa rồi hơi có chút động tâm, trên mặt lại xuất hiện một tia do dự.
Chỉ biết ngươi sẽ đến một chiêu này, tuy nhiên, ngươi cũng chỉ còn lại một chiêu này thôi. Lý Kỳ cười nói:
- Đầu tiên, tại hạ cũng không đứng nói chuyện không đau thắt lưng, tại hạ vô cùng rõ ràng khốn cảnh Tam ti các ngươi gặp phải, nhưng, ta lại cho rằng, cải cách có thể làm Tam ti lập tức trở nên càng thêm giàu có.
Hoàng Tín Nhân như đang nghe nói mớ, cười ha hả nói :
- Tân kỳ như thế, Hoàng mỗ rất muốn nghe xem cao kiến của Kinh tế sử.
- Không dám, không dám.Lý Kỳ nhẹ nhàng lắc đầu, lập tức nghiêm túc nói:
- Tam ti tụ tập tài của thiên hạ ---
Hoàng Tín Nhân lập tức căt đưt lời của hắn, tức giận nói:
- Kia đều là chuyện trước kia rồi.
Ngụ ý, chính là ngầm châm biếm đã bị Thương vụ cục phân ra một bộ phận quyền lực rồi.
Người này thật đúng là mang thù a! Lý Kỳ cười khổ nói:
- Bất kể nói thế nào, tất cả tiền tài, tài nguyên của Đại Tống ta đều phải trải qua tay Tam ti, theo một cách khác, nếu Tam ti hiện giờ nắm giữ hai ngàn quan, trong đó một ngàn quan là phải dự bị từ ngoại quốc Tây Hạ mua năm con ngựa, mười con dê, mười con heo, nhưng, bởi vì tân pháp xuất hiện, khiến Tam ti chỉ cần nămtrăm quan có thể mua được những thứ này rồi, nói cách khác, chính là Tam ti không vốn mà buôn bán lời tiền gấp đôi, thậm chí còn càng nhiều hơn.
Thái Kinh bỗng nhiên nói:
- Ngươi nói có phải là sách lược tiền tệ của ngươi?
Lý Kỳ cười nói:
- Đúng là như thế. Hiện giờ Giang Nam bên kia đã bắt đầu thực hành tân pháp, mà đầu của tân pháp cần phải làm chính là muốn cầu vật đẹp giá rẻ, giá hàng hóa giảm xuống, ý nghĩa tiền tăng trưởng, nhưng làm như thế nào mới có thể khiến giá hàng hóa đi xuống, lương thực và muối là hai thương phẩm mang tính dấu hiệu đầu tiên, giá lương thực đã hạ rồi, mà muối lại vẫn là tăng lên, đây là bởi vì muối vẫn luôn là do triều đình khống chế, cho nên, giá muối nhất định phải hạ. Có thể nói, khoản muối này của Tây Hạ tới thật sự là vừa đúng, ta có một kế có thể khéo léotránh đi tổn thất cho triều đình.
Tống Huy Tông nghe vậy không khỏi mừng rỡ, hỏi vội:
- Kế tương an phải không?
Lý Kỳ nói:
- Đầu tiên ta nói rõ rang một chút, ta nhất định sẽ làm cho giá muối Tây Hạ giảm xuống đến một giá vô cùng thấp, triều đình có thể mở một khu độc quyền ở tây bắc, do triều đình kinh doanh giao dịch muối với Tây Hạ, đối với Tây Hạ mà nói, bọn họ chỉ cầu tài. Bán cho ai cũng không trọng yếu, đương triều đình từ Tây Hạ nơi đó thu mua muối về sau, có thể nâng cao giá cả một chút, bán về Giang Nam và địa khu Quan Đông, kể từ đó, cũng sẽ không ảnh hưởng đến muối Giải của tây bắc, mà triều đình có đủ năng lực để kiếm được lợi nhuận, triều đình lại có thể đem bộ phận lợi nhuận này chuyển dời đến phía muối Giải, nói cách khác khiến giá muối Giải cũng hạxuống, như vậy chúng ta dưới tình huống triều đình không bị lỗ, khiến giá muối cả nước hạ xuống. Không chỉ có như thế, sau khi muối giá thấp đi tới Giang Nam, giá hàng hóa tất nhiên sẽ theo đó mà hạ xuống, như vậy tiền Đại Tống ta cũng tất sẽ tăng lên, chúng ta có năng lực chiếu theo hiệp ước, dùng tăng giá trị tài sản qua tiền đi mua ngựa của Tây Hạ, như vậy của cải Tam ti nắm giữ không thể nghi ngờ lả sẽ tăng trưởng rất nhanh. Vô hình trung có được một số của cải. Hiện giờ tài chính Tây Hạ so với chúng ta còn gặp khó khăn hơn, như vậy bọn họ nhất định sẽ cổ vũ xuất khẩu, tăng trưởng của cải, vừa lúc chúng ta bây giờ là cổ vũ nhập khẩu, song phương đều có nhu cầu cần thiết của mình, ông trời tác hợp cho. Còn có điểm trọng yếu nhất, muối chỉ là nguyên liệu, ích lợi đạt được tuy rằng ổn định, kéo dài, nhưng chỉ thương phẩm có tính kỹ thuật mới có thể mưu được món lãi kếch sù, mượn đồ hộp của Túy Tiên Cư mà nói, không có muối, thì không làm ra đồ hộp, mà Túy Tiên Cư hàng năm dùng tiền bán đồ hộp kiếm được, còn nhiều hơn lợi nhuận muối vài lần. Mặt khác, muối là nhu yếu phẩm sinh hoạt, chúng ta còn có thể tiến tây bắc, ra đông nam. Dùngmuối thay chúng ta mở ra cửa chính thị trường các nước đông nam, để cho thương nhân chúng ta càng thêm thoải mái nắm trong tay thị trường các quốc gia khác, gia tăng lực ảnh hưởng của Đại Tống ta với các nước phía nam.