Mục lục
Bắc Tống Phong Lưu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Kỳ không vội, hắn thật sự tuyệt đối không vội, cho nên cũng không ngại trở về ngủ bù một giấc.

Người thật sự vội là ai, là Lý thị, là Cao thị hay là Đoàn thị.

Dù sao người vội không phải Lý Kỳ, ít nhất là tự Lý Kỳ cho rằng như vậy đấy.

Chuyện đã đến một bước này, cũng đã đến giai đoạn thu lưới rồi, Lý Kỳ làm xong những gì mình nên làm, những chuyện còn lại như chờ đợi sự đầu hàng của Nam Ngô, Cao thị, thì hắn có đầy đủ lý do để tin rằng đối phương tuyệt đối sẽ không khiến hắn chờ lâu lắm.

Giống như hiệu ứng Domino vậy, chỉ cần một phía đầu hàng, một phía khác tuyệt đối sẽ không cần suy nghĩ nữa.

Quả nhiên không ngoài dự tính của Lý Kỳ, Cao thị đích thật là vô cùng sốt ruột, dù sao Đoàn thị kia còn đuổi theo phía sau không tha, sau khi đợi được hồi âm của Lý Kỳ, toàn bộ gia tộc Cao thị căn bản là không còn cần gì khác, lập tức mưu đồ một hồi binh biến.

Kỳ thật bọn họ cũng không chiếm ưu thế về binh lực với Nam Ngô, ưu thế duy nhất của bọn họ là có được quyền chủ động, dù sao những tướng lĩnh Nam Ngô đó tuyệt đối thật không ngờ Cao thị đã âm thầm thông đồng với Đại Tống, lại còn đáp ứng quy hàng nữa, bởi vị Đại Tống mới là kẻ thù của Cao thị, sao bọn họ có thể nghĩ đến Cao thị không ngờ lại đầu hàng kẻ thù.

Vào buổi tối thứ hai sau khi Cao Kiệt trở về, Cao thị đã phát động một hồi binh biến, bởi vì cũng không có đủ thời gian cho bọn họ, cho nên nhất định phải giải quyết nhanh chóng, càng đi về phía trước thì đã là thành Thanh Long rồi.

Cao Minh Thuận đầu tiên là mượn chuyện vào thành, mời tất cả các tướng lĩnh Nam Ngô đến lều lớn thảo luận, bày ra Hồng Môn yến, bỏ thuốc mê vào trong rượu.

Không cần hoài nghi, thuốc mê này chính là do cá nhân Lý Kỳ đưa tặng đấy.

Đám tướng lĩnh kia của Nam Ngô vẫn chưa hề biết gì, bọn họ cũng thật không ngời tại thời khắc nguy nan này, Cao thị lại bày ra một cái bẫy cho bọn họ, căn bản không có bất luận sự đề phòng gì, kết quả là toàn bộ đều trúng chiêu.

Sau khi khống chế được những tướng lĩnh này, quân đội của Cao thị đột nhiên xuất động, bao vây xung quanh doanh địa của binh lính Nam Ngô.

Những binh lính đó của Nam Ngô hơn một nửa còn đang chìm trong giấc mộng, mọi người còn chưa tỉnh táo, vừa mở mắt ra thì thấy Thống soái cũng đã bị đối phương bắt được, hơn nữa mấu chốt chính là bốn phương tám hướng đột nhiên xông ra đến không ít quân Tống, bọn họ căn bản không chống cự được chút nào đã toàn bộ bó tay chịu trói rồi.

Đêm đó, Ngưu Cao, Cao Minh Thuận liền mang theo hai vạn tù binh Nam Ngô cùng với một số lượng vàng bạc châu báu lớn đến doanh Tống.

Lần này, Lý Kỳ dẫn đầu các tướng sĩ đi ra chào đón, dung những thứ tốt nhất trong quân tới chiêu đãi bọn họ, xem như cho Cao Minh Thuận đủ mặt mũi.

Hòa khí phát tài nha.

Nếu lúc trước khi Lưu Khánh Thanh đến cũng mang theo nhiều tiền như vậy thì Lý Kỳ tuyệt đối sẽ không để ý đi đường nhiều vài bước, càng thêm sẽ không keo kiệt thức ăn của một bữa cơm.

Tuy rằng hiện tại Cao Minh Thuận đã biết hết rồi, toàn bộ mọi việc đều do Đại Tống giở trò quỷ, thậm chí có khả năng do một vị trẻ tuổi trước mặt thao túng đấy, có thể nói là ông ta rơi vào thảm cảnh hôm này toàn bộ là nhờ Lý Kỳ ban tặng, ngươi muốn nói ông ta không hận Lý Kỳ, vậy khẳng định là giả dối. Nhưng ông ta không những không dám trách cứ một câu nào, mà còn phải bày ra khuôn mặt tươi cười, khen ngợi Lý Kỳ làm thật tốt, nếu không phải ngài làm thế thì sao ta lại có cơ hội trở thành con dân Đại Tống được.

Không có cách nào, hiện giờ tính mạng của cả gia tộc bọn họ đều ở trong tay Lý Kỳ rồi.

Trước khi tới đây, bọn họ còn vô cùng bất an đấy, bọn họ sợ hãi Lý Kỳ đang lừa gạt bọn họ, Nhưng bọn họ cũng không có con đường nào khác để đi, nhưng khi thấy Lý Kỳ nhiệt tình như vậy thì một tảng đá treo trong lòng bọn họ rốt cục cũng được đặt xuống.

Ở trên yến hội, Lý Kỳ dùng tài ăn nói xuất sắc của mình, miêu tả ra một tiền cảnh triển vọng cho Cao thị, nói gần nói xa đều là trấn an bọn họ, khiến cho bọn họ yên tâm, sau này nhất định sẽ bảo vệ vinh hoa phú quý cho cả nhà bọn họ, bốn kinh đô của Đại Tống mặc cho bọn họ lựa chọn, thậm chí còn cam đoan, sẽ không bài trừ khiến cho đời sau của bọn họ làm quan ở Đại Tống, chỉ cần các ngươi có bản lĩnh là được.

Điều này khiến cho Cao thị vô cùng cảm động, nam thì hận không thể làm trâu làm ngựa cho Lý Kỳ, nữ thì hận không thể lấy thân báo đáp.

Cao Minh Thuận còn cảm động không ngừng muốn gả cháu gái mình cho Lý Kỳ làm thiếp nữa.

Độc!

Một chiêu này thật sự là quá độc!

Lý Kỳ thiếu chút nữa vì một câu nói kia mà làm thịt Cao Minh Thuận, loại chuyện này sao ngươi có thể nói ngay trên mặt bàn được (nói công khai), hơn nữa còn nói ngay trước mặt vợ ta nữa, đây không phải là muốn cho Lý gia xảy ra bạo hành gia đình sao.

Quyết đoán cự tuyệt!

Trận yến hội này kéo dài từ xế chiều đến tận lúc nhá nhem tối, vì khiến bọn Nhạc Phi uống ít rượu một chút, Lý Kỳ bỏ ra một vũ khí lớn --- Mã tiểu ca.

Kết quả một mình Mã Kiều đã chuốc rượu cho đám con cháu của Cao Minh Thuận choáng váng, bọn Nhạc Phi gần như là chỉ ngồi bên cạnh nói chuyện.



- Ha ha, quả nhiên là người làm tướng quốc a, thật sự là rất thức thời. Ai ôi!!! Viên trân châu này thật lớn a, không phải là giả đi, không có khả năng, không có khả năng, trình độ công nghệ của thời đại này sao có thể làm ra một việc trân châu giống thật như này được!

- A? Ngươi đang làm gì ở đây?

Triệu Tinh Yến đi vào trong đại trướng của Lý Kỳ, chỉ thấy trên người Lý Kỳ đeo đầy vàng bạc châu báu, chỉ trên cổ thôi đã có vài cái vòng cổ trân châu cực lớn rồi, trên cánh tay đeo toàn bảo thạch xanh xanh đỏ đỏ.

Điển hình mười phần nhà giàu mới nổi a!

Không xong! Sao nàng ta lại tới đây rồi, Lý Kỳ vội vàng gỡ vòng cổ trân châu ra, chắn ở phía trước nói:

- Sao muội lại có thể thế nhỉ, đi vào cũng không thèm gõ cửa nữa.

Triệu Tinh Yến cũng không đáp lại, ánh mắt chăm chú nhìn về phía sau Lý Kỳ, hỏi:

- Huynh cất giấu thứ gì phía sau đấy?

- Không giấu cái gì, không giấu cái gì cả.

- Thế sao?

Triệu Tinh Yến hồ nghi liếc nhìn Lý Kỳ một cái, chậm rãi đi lên phía trước.

- Muội --- muội muốn làm gì, muội đừng tới đây, tới nữa thì ta sẽ kêu lên đấy.

Lý Kỳ lui vừa lui lại vừa kinh hoàng kêu lên.

Triệu Tinh Yến đột nhiên sải bước sang phía bên trái, ngay sau đó phi thường phóng khoáng xoay người, để lại cho Lý Kỳ một luồng hương thơm, khiến cho Lý Kỳ nhắm mắt hít hà, thật là thơm!

- Thì ra là thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK