“Tình huống của cô ta có ổn hay không, không có liên quan gì đến tôi.”
Trữ Trình vươn tay ra rồi lại thu hồi, anh ta mở phần báo cáo ra, nhìn chữ viết ở phía trên, mở miệng nói: “Kết quả kiểm tra của cô ta cho thấy có chứng trầm cảm, đã làm xét nghiệm, mức độ nghiêm trọng.”
Chứng trầm cảm… Mâu Nghiên thoáng nhìn qua, khóe mắt liếc nhìn về phía tờ giấy ở trong tay của Trữ Trình.
“Tôi lo lắng là nếu như phần kết quả này bị công khai, có khi nào sẽ ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng của thẩm phán không đây.”
Dù sao, nếu như ông cụ Mâu muốn bảo vệ cho nhà họ Mạc, không muốn để Mâu Nghiên đuổi cùng giết tận, có lẽ là thông qua cái này, thậm chí Mạc Hậu có thể trốn khỏi lao tù.
Nếu như Thương Mẫn biết chuyện này, chỉ sợ là sẽ làm ra loại chuyện quá khích.
Trong ánh mắt của Mâu Nghiên bịt kín một tầng u ám, anh trầm mặc thật lâu, cuối cùng chậm rãi nâng lên khóe môi.
“Kết quả này là giả.”
Trữ Trình không rõ: “Nhị gia, báo cáo này là tôi tận mắt nhìn thấy…”
“Tôi nói nó là giả, thì nói là giả.” Giọng điệu của Mâu Nghiên lạnh lẽo.
Vòng thi thứ năm không gay cấn như trước, đã thiếu mất những trò âm mưu trong sáng và tối của Jason và Mạc Hậu, Thương Mẫn thuận lợi hơn rất nhiều.
Chỉ là nói chung vẫn thiếu mất hai đại tướng là Mạnh Kha và Bạch Chấp, độ phù hợp của người mẫu mới với tác phẩm đã giảm đi một chút, mặc dù Thương Mẫn có thể tiến thẳng vào vòng thi thứ 6, nhưng mà thứ hạng lại bị giảm rất nhiều.
Tô Huệ Phi cũng bị thương, Chu Lị Lị xem như đã chính thức trở thành trợ lý của Thương Mẫn, thay thế công việc của Tô Huệ Phi.
Cuộc thi kết thúc, Thương Mẫn đang thu dọn đồ đạc, chỉ nhìn thấy Chu Lị Lị ở một bên cứ luôn liếc trộm cô, bộ dạng cứ như là muốn nói rồi lại thôi.
“Làm gì vậy?” Thương Mẫn bỏ dụng cụ vào trong rương của mình, vừa dọn đồ vừa nói chuyện với Chu Lị Lị.
Rốt cuộc, Chu Lị Lị cũng đã đi đến bên cạnh cô, lúc nãy cuộc thi đang trong giai đoạn kịch liệt, cô ta không dám lên tiếng, bây giờ Thương Mẫn đã hỏi rồi, cô ta lập tức tò mò.
“Thương Mẫn, chuyện của cô với Mâu nhị gia… là thật hả?”
Lúc mới biết tin tức này ở trong nhóm, đầu óc của Chu Lị Lị muốn nổ tung, trước kia cô ta cho rằng hậu phương của Thương Mẫn là ông cụ Mâu, cùng lắm thì cũng chính là mối quan hệ lớn nhỏ không thân thiết, nhưng mà không ngờ là…
Mâu nhị gia lại cầu hôn cô, hơn nữa Khải gia lại giống như là đang tranh giành với anh ta?
Nếu tất cả những thứ này đều là thật, chẳng phải Thương Mẫn đã trở thành người phụ nữ khiến toàn bộ Đạt Phan, à không, toàn bộ thành phố Nam đều ghen tị!
Mà Chu Lị Lị lại là trợ lý của cô.
“Cô cảm thấy như thế nào?” Thương Mẫn không nhìn cô ta.
Cô biết là mấy ngày nay trong công ty đã sớm như ong vỡ tổ, ở chỗ nào cũng có thể nhìn thấy mọi người tụm 5 tụm 3 thảo luận chuyện của cô và Mâu Nghiên, cho dù là những nhà thiết kế từ quốc gia khác đến tham gia cuộc thi lần này, lúc nhìn thấy cô cũng không khỏi có ánh mắt khác thường.
“Tôi không dám suy nghĩ.” Ham muốn sống sót của Chu Lị Lị vô cùng mạnh.
Nếu như là thật, vậy thì cô chính là bà chủ tương lai của Đạt Phan, vừa mới nghĩ tới trước kia cô ta đứng cùng chiến tuyến với Lưu Tử Vi, Chu Lị Lị liền bị dọa đến nỗi thay đổi sắc mặt.