Đây chính là người của Đạt Phan đó, có công ty nào ở thành phố Nam không muốn leo lên cành cao Đạt Phan này, nếu thật sự có thể nhận được đầu tư, bậc thang bước lên của công ty bọn họ cũng không phải chỉ là một bậc hai bậc đâu.
“Nói thật với ngài.” Triệu Tử Kỳ thở dài: “Quyển sách này, công ty chúng tôi vốn dĩ định không làm nữa.”
“Ngài cũng là một người thông minh, tự nhiên cũng biết mỗi ngành đều có mỗi quy tắc, trang web của chúng tôi cũng cần kiếm ăn, độc giả chính là thượng đế của chúng tôi, tự nhiên là bọn họ thích xem cái gì thì chúng tôi liền viết cái đó.”
“Quyển sách này giai đoạn trước vẫn còn được, nhưng mà tới giai đoạn sau, tác giả đã viết đi lệch khỏi cách tiếp cận của thị trường, chúng tôi cũng là vì lo nghĩ đến vấn đề tiêu thụ, đã từng nhắc nhở cô ấy vài lần. Nhưng mà những người gọi là tác giả này, một đám đều cho rằng chính mình viết được vài chữ liền vô cùng kiêu căng, nói cái gì mà chỉ viết những thứ mình thích, chúng tôi chắc chắn không thể để cô ấy chiếm không tài nguyên của chúng tôi để cho cô ấy vui vẻ một mình.”
“Quyển sách này có thể có thành tựu, tất cả đều là dựa vào sự quảng bá của chúng tôi, nếu không cô ấy một tác giả nhà quê, thật cho rằng mình có bản lĩnh bao nhiêu?”
Thương Mẫn híp mắt lại: “Đây là sách của cô ấy, cô ấy là tác giả, cô ấy muốn viết thành cái dạng gì thì viết thành cái dạng đó, mấy người dựa vào cái gì mà can thiệp vào cô ấy?”
“Nói cũng không phải nói như vậy.” Triệu Tử Kỳ sửa lại cô: “Trang web là của chúng tôi, không phát hành tiếp hay không quảng bá đều là chúng tôi quyết định, chúng tôi chỉ làm những gì thị trường yêu cầu, nếu cô ấy không nghe lời, chúng tôi tùy thời có thể ngừng sách bất cứ lúc nào.”
“Tôi đã từng xem qua quyển sách kia…” Thương Mẫn nâng mắt, “Nam nữ chính đều rất có cá tính. Vì vậy, nếu dựa theo ý tưởng của các người, tiếp đó, mấy người muốn để cô ấy viết như thế nào?”
“Đương nhiên là dựa theo đường lối cũ rồi!” Triệu Tử Kỳ vỗ đùi: “Nam chính bị cha ép cưới tiểu thư nhà giàu, hai người đau khổ yêu nhau, bỏ trốn, xe ngã xuống vách núi, nữ chính may mắn sống sót, nam chính mất đi trí nhớ…”
Khóe miệng Thương Mẫn co rút.
“Cốt truyện này, chính là phải thăng trầm mới có mánh lới được! Tôi làm biên tập nhiều năm như vậy, mọi người muốn xem cái gì tôi biết rất rõ, cô ấy là một tác giả mới, không nên nói với tôi cái gì mà năng lượng tình cảm tích cực, còn muốn nữ chính trở mình trở thành một người buôn bán kỳ tài.”
“Bây giờ thị trường này, ai muốn xem cô làm giàu như thế nào? Ra nhiều nữ chính như vậy, nhưng cuối cùng thật sự có thể hot, đó vẫn là những nữ chính hiền lạnh dịu dàng đáng yêu đơn thuần vui vẻ, mọi người thích xem, cũng là tình tiết nữ chính và nam chính yêu nhau đến chết đi sống lại đó.”
Thương Mẫn nhướng mày, cô tháo kính râm xuống, cười nhìn về phía Triệu Tử Kỳ.
Triệu Tử Kỳ nhìn thấy khuôn mặt dường như có chút quen thuộc này, sửng sốt một chút, một hồi lâu cũng không phản ứng lại.
“Cô Thương… Chúng ta, có phải từng gặp qua ở đâu không.”
Trợ lý nhỏ bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhanh chóng đẩy đẩy cánh tay của Triệu Tử Kỳ, nhỏ giọng thì thầm ở bên tai cô ta vài câu.
“Cô là…” Triệu Tử Kỳ rốt cuộc cũng nhớ tới.
Thời gian trước nghe đồn tổng giám đốc Đạt Phan tìm một người bạn gái bình dân, nhẫn tâm từ bỏ vợ chưa cưới của mình, dẫn đến cô chủ nhà họ Mạc tan nát cõi lòng tự sát bỏ mình.
Truyền thông chụp được ảnh, khuôn mặt người phụ nữ trên đó… “Cô chính là… Thương Mẫn!” Triệu Tử Kỳ kinh ngạc.
Thương Mẫn hơi nghiêng đầu, cười nhạt nhìn Triệu Tử Kỳ.
“Xem ra, cô đã nghe qua cái tên này, nói vậy, cũng tự nhiên biết một số tin đồn.” Nếu không đoán sai, cô bây giờ trong mắt người ngoài, hẳn là một kẻ thứ ba xấu xa là tên tội phạm giết người.