“Mạc Hậu, tôi sẽ dùng hành động để chứng minh tôi rất thích em.” Jason nói xong, quay người đóng cửa phòng lại.
“Đừng, đừng mà…” Mạc Hậu tự nhiên hiểu ra Jason có ý gì, vội vàng co người về phía sau.
“Jason, không được.” Mạc Hậu đẩy anh ta ra, nhưng sức mạnh của người đàn ông mạnh hơn nhiều so với những gì cô ta có thể chống đỡ: “Anh không thể làm như vậy với tôi được.”
“Mạc Hậu tôi đã chờ rất lâu rồi, tôi biết là mình không nên đục nước béo cò nhưng nếu em cứ mãi nghĩ về Mâu Nghiên như vậy thì chúng ta sẽ không thể bắt đầu.” Jason nói và đã bắt đầu xé quần áo trên người Mạc Hậu: “Cho tôi một cơ hội, chấp nhận tôi, cũng là chấp nhận một con người mới của em được không?”
Anh ta nói rất dịu dàng, trưng cầu ý kiến của Mạc Hậu nhưng bàn tay bên dưới không hề lưu tình, từng tiếng “roẹt” đi qua, chiếc váy trên người Mạc Hậu bị xé rách, làn da trắng của người phụ nữ đã lộ ra ngoài.
“Jason…” Mạc Hậu dùng hết sức mình để phản kháng: “Cầu xin anh, anh cho tôi thêm một chút thời gian nữa được không…”
Động tác của Jason dừng lại, anh ta ngẩn người nhìn người phụ nữ bên dưới người mình, trên mặt Mạc Hậu đầy vết nước mắt, ánh mắt mang theo vẻ cầu xin, cô ta dùng tay che trước ngực mình, vô cùng kháng cự với sự tiếp xúc của anh ta.
“Mạc Hậu.” Jason cười tự giễu, ánh mắt cũng hơi đỏ lên: “Thực ra em cũng hiểu, cho dù có cho em bao nhiêu thời gian đi chăng nữa thì em cũng không thể quên được Mâu Nghiên, cũng không chủ động bước về phía tôi đúng không?”
Mạc Hậu cắn môi không trả lời lại.
“Không phải là tôi không có phụ nữ, mà tôi đã hi sinh rất nhiều vì em. Nếu không phải tôi thì hiện giờ em đã bị nhốt như phạm nhân bên trong bệnh viện, chỉ có thể chờ Thương Mẫn và Mâu Nghiên muốn làm gì thì làm. Mạc Hậu, em đưa ra quyết định gì cũng đều phải trả giá, bắt đầu từ khi em đồng ý chạy thoát cùng tôi thì chắc là em đã nghĩ đến việc này, hiện giờ thứ duy nhất em có thể làm để khiến tôi vui chính là cơ thể này của mình.”
Jason không kìm được cơn giận của mình, vốn dĩ anh ta không muốn nói ra những lời tuyệt tình như vậy nhưng tính cách Mạc Hậu cố chấp như vậy, anh ta bắt buộc phải khiến cô ta hiểu ra thứ gì mới là hiện thực.
Quả nhiên sau khi Mạc Hậu nghe được những lời này, những động tác phản kháng cũng trở nên yếu ớt đi rất nhiều. Cô ta trơ mắt nhìn trần nhà bên trên, muốn lên tiếng nhưng lại không nói được lời nào.
Đúng vậy, cô ta hiện giờ đã không còn là cô chủ nhà họ Mạc cao cao tại thượng như trước kia rồi. Ba của cô ta vì sự lụn bại của nhà họ Mạc đã bận đến bù đầu bù óc, rõ ràng ông ta biết tình hình của cô ta ở bên này, nhưng không những không nói được một câu an ủi mà thậm chí còn vạch rõ quan hệ với cô ta vì sợ rằng mình sẽ bị liên lụy.
Từ nhỏ Mạc Hậu hiểu rõ mình chỉ là một quân cờ của nhà họ Mạc. Cô ta được sinh ra cũng chỉ là một công cụ để trèo cao với nhà họ Mâu, ba cô ta một lòng muốn gả cô ta cho Mâu Nghiên là để ổn định mối quan hệ của hai nhà. Hiện giờ cô ta đã hết giá trị lợi dụng, đương nhiên ba cô ta sẽ không bảo vệ nữa.
Mạc Hậu đang nghĩ đến đây thì Jason đang ở trên người cô ta đã tiếp tục hành động của mình. Mạc Hậu vừa phản ứng lại được thì cơn đau khi cơ thể bị tách ra từ bên dưới truyền đến.
Cô ta trừng mắt nhìn Jason không thể tin được, cuối cùng cô ta cũng nhận ra đã xảy ra chuyện gì.
“Anh…” Mạc Hậu mở to mắt, nước mắt cứ thế rơi xuống.
“ Mạc Hậu…” Jason hôn lên khóe mắt của cô ta: “Từ nay về sau, em chính là người phụ nữ của tôi rồi.”
Mạc Hậu câm lặng, giữ chặt ga giường bên dưới, cố gắng chịu đựng cơn cuồng phong bão tố của Jason trên người mình. Mạc Hậu cắn răng, cố không phát ra bất cứ âm thanh nào.