Lần thứ hai cánh cửa bị đóng chặt, Thương Mẫn đứng ở bên ngoài thở ra một hơi thật dài, cô ngẩng đầu lên.
Du Thắng ở trên trời sao? Liệu anh có nhìn thấy tất cả những gì đang xảy ra lúc này?
Cô đã báo thù cho anh rồi, thế nhưng sao cô lại không cảm thấy vui vì mối thù lớn đã được báo chứ?
Thương Mẫn trở về khách sạn.
Trong phòng cô vải vụn đầy đất đều được Mâu Nghiên thu dọn xong, ngay cả những đồ riêng tư cũng được anh bỏ vào trong vali, chỉ còn chờ cô trở lại là có thể về nước.
Thương Mẫn tìm kiếm trong vali, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cô vội vã lấy điện thoại di động gọi cho Chu Lị Lị. Nhưng mà điện thoại còn chưa kết nối thì Mâu Nghiên đã đẩy cửa bước vào, trong tay xách theo một cái túi màu đỏ .
“Tìm gì vậy?” Mâu Nghiên hỏi cô.
Thương Mẫn không trả lời, Mâu Nghiên đưa cái túi cho cô trước.
Thương Mẫn cúp máy, nhận lấy cái túi trong tay anh. Lúc mở ra, cô nhìn thấy quần áo chỉnh tề ngay ngắn ở bên trong.
“Sao lại ở trong tay anh?” Đây là bộ trang phục Tú Hoà mà cô đã làm, trước đó khi đang thi đấu thời gian gấp gáp nên cô quên mang về.
Cũng không phải chất liệu gì trân quý nhưng đây đều là tâm huyết của mẹ cô, ném ra mấy trăm tỷ cũng chưa chắc có được.
“Không phải nói đây là đồ mẹ vợ để lại cho em sao?” Mâu Nghiên ngồi xuống: “Tất nhiên phải giữ gìn thật kỹ.”
“Cảm ơn anh.” Đây là một câu cảm kích phát ra từ tận nội tâm của Thương Mẫn.
Nhắc tới mẹ, Thương Mẫn lại nhớ tới những chuyện trước đây, cô ngồi xuống ở bên cạnh Mâu Nghiên.
“Được rồi, về mẹ em, em đã biết một ít tin tức mới.”
Mâu Nghiên quay đầu lại nhìn cô, đưa tay khoác lên bả vai của cô.
“Aurora nói 15 năm trước cô ấy đã từng gặp mẹ em, lúc đó bà ấy là bạn gái của Yến Chính Dương tới tham dự một buổi tiệc rượu. Em đang suy nghĩ, có khi nào người này có liên quan đến mẹ em hay không.”
“Yến Chính Dương?” Mâu Nghiên cũng hơi kinh ngạc.
Phải biết rằng, Yến Chính Dương có địa vị hết sức quan trọng ở nước Mỹ, ông ta có số lượng lớn sản nghiệp dầu mỏ ở Trung Đông, những sản nghiệp khác trong tay lại càng nhiều không đếm xuể. So với ông ta, nhà họ Mâu coi như là gặp sư phụ.
Tuy nhiên thái độ làm người của ông ta luôn luôn điệu thấp, cực hiếm khi xuất hiện trong tầm mắt của truyền thông, ai cũng không biết rốt cuộc ông ta có bao nhiêu tiền tài.
Nhưng một người tung hoành trong giới thương nhân ở Mỹ sao lại ở cùng một chỗ với mẹ của Thương Mẫn?
“Em cũng có cảm giác không thể tin nổi, có điều ngẫm nghĩ thì lại cảm thấy có chút vừa vặn. Không bao lâu sau khi mẹ em gặp gỡ Yến Chính Dương thì đã trầm cảm tự sát. Mà tâm phúc Đỗ Uý Nhiên bên cạnh bà ấy hiện tại lại đang ở Los Angeles, Mỹ. Gia tộc của Aurora và Yến Chính Dương cũng ở Los Angeles, Mỹ…”
Thương Mẫn nói ra sự nghi ngờ của mình.
Trước đây luôn bị Mạc Hậu phá rối, cô không có nhiều tâm tư đi tra xét chuyện của mẹ. Thật vất vả bây giờ mới có lúc rảnh rỗi, cô gấp gáp muốn cởi bỏ bí ẩn đã làm cô hoang mang bấy lâu nay.