Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Phong trực tiếp sững sờ, cho dù nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng cô ấy lại muốn đến đoàn văn công.

Giả Hạo cũng nhíu mày, nếu Chu Giai Bội muốn đến nhà xưởng nào đó thì anh ấy còn có thể nhờ quan hệ đi sắp xếp giúp cô ấy. Nhưng mà muốn vào đoàn văn công thì lại có yêu cầu điều lệ vô cùng rõ ràng, trừ phi là thủ trưởng ra mặt, nếu không thì chỉ có thể tự dựa vào thực lực của bản thân.

“Cố Phong, cậu cảm thấy thế nào?”

Hiện tại người của cả quân khu đều biết Diệp Ninh rất được đoàn văn công coi trọng, cho nên cũng chỉ có thể nhờ Cố Phong nghĩ cách giúp mà thôi.

“Tôi chỉ biết mỗi năm đoàn văn công đều sẽ tuyển thành viên mới một lần.” Cố Phong thành thật nói: “Hơn nữa mỗi lần tuyển dụng đoàn văn công đều có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, trừ phi có được sở trường đặc biệt ở một phương diện nào đó mới được chọn.”

Lúc đầu khi Diệp Ninh được tuyển vào đoàn văn công, bọn họ đều không biết được tình huống thật, ai cũng cho rằng cô làm người dọn vệ sinh. Nhưng mà sau đó mới biết được cô trở thành người đánh đàn dương cầm.

Cũng chính vì Diệp Ninh có thực lực không tầm thường ở phương diện đánh đàn dương cầm cho nên mới được phá cách tuyển dụng.

Giả Hạo nhìn về phía Chu Giai Bội: “Em gái, em có sở trường đặc biệt gì không? Ca hát hay là diễn tấu nhạc cụ gì đó chẳng hạn?”

Chu Giai Bội lại hoàn toàn không có ý định dựa dẫm vào quan hệ của người khác để vào đoàn văn công, lập tức nói ngay: “Lúc em đến đây thì đã điều tra rõ ràng rồi, trong tháng này đoàn văn công sẽ có một đợt tuyển dụng. Yêu cầu tuyển dụng là người nhà của quân nhân, tuổi từ mười tám đến hai mươi lăm, có bằng cấp hai trở lên, ngũ quan phải đoan chính, cao trên một mét sáu.”

Cô ấy nói rất rõ ràng cẩn thận, ngược lại làm Giả Hạo và Cố Phong đều kinh ngạc.

Xem ra cô gái này có chuẩn bị sẵn hết rồi.

“Mà em thì đều phù hợp với những yêu cầu này.” Chu Giai Bội vô cùng tự tin, sau đó còn cố ý mở túi vải buồm mà cô đeo sau lưng ra, lấy bằng tốt nghiệp cấp hai của mình đưa cho bọn họ xem.

 

Giả Hạo cầm lấy, Cố Phong cũng quay đầu nhìn.

Đúng là không có vấn đề gì hết.

“Cho nên anh Giả, anh Cố, hai anh không cần phải nhọc lòng vì chuyện của em đâu, em phải dùng thực lực của em để gia nhập đoàn văn công!” Chu Giai Bội nói xong lời cuối cùng, giọng nói vô cùng hùng hồn.

“Em gái làm tốt lắm. Nhưng mà em ở chỗ này trời xa đất lạ, nếu như có chuyện gì hoặc có cái gì không hiểu thì đều có thể đến tìm anh và anh Cố.” Giả Hạo vừa nói vừa thò tay vào túi áo lấy giấy bút ra, viết cách liên lạc với anh ấy và Cố Phong cho cô ấy.

Chu Giai Bội thoải mái hào phóng nhận lấy, cô ấy ở chỗ này không nơi nương tựa, nếu thật sự có việc gì đương nhiên sẽ đến nhờ vả bọn họ.

TBC

Ba người từ tiệm cơm đi ra, Giả Hạo và Cố Phong lại kiên quyết muốn đưa cô đến nhà nghỉ.

Nhìn thấy cô ấy xách hành lý về phòng rồi, lúc này mới coi như kết thúc/

“Tôi còn nghỉ được hai ngày, có thể đi tìm nhà cho em ấy.”

Cố Phong chủ động nói với Giả Hạo, hiện tại anh còn đang nghỉ phép, dạo gần đây tất cả mọi chuyện trong liên đội đều dồn lên đầu Giả Hạo, hôm nay Giả Hạo phải cố gắng lắm mới sắp xếp được thời gian đi ra ngoài.

Giả Hạo cũng không khách sáo với Cố Phong, dù sao thì chuyện của em gái Chu Sơn, bọn họ chắc chắn sẽ không từ chối được.

“Được, cậu đi tìm trước đi, có chỗ nào thích hợp thì chúng ta lại cùng nhau bỏ tiền thuê cho em ấy.”

Ít nhất phải giúp Chu Giai Bội vượt qua khoảng thời gian này, chờ đến khi cô ấy thật sự ổn định trong thành rồi, vậy bọn họ cũng không cần nhọc lòng quá nhiều nữa.

Cố Phong cũng có suy nghĩ giống như thế, gật đầu đồng ý với Giả Hạo, sau đó hai người lại tách ra.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK