Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có làm như thế mới có thể giảm bớt việc Cố Phong và em Chu tiếp xúc với nhau.

Ngay từ đầu Cố Phong cho rằng Diệp Ninh chỉ là thuận miệng quan tâm, nhưng mà nghe cô nói nhiều như thế, đột nhiên ý thức được gì đó.

Dựa theo sự hiểu biết của anh về Diệp Ninh thì Diệp Ninh cũng không phải loại người thích lo chuyện bao đồng, hơn nữa còn là em gái của chiến hữu anh.

Nhưng mà hiện tại cô lại chủ động nói muốn hỗ trợ chăm sóc Chu Giai Bội?

Trong đầu anh lập tức xuất hiện những lời Lôi Vĩnh Minh vừa mới nói với anh, nếu thích một người thì khi nhìn thấy đối phương tiếp cận với người khác phái khác, sẽ ghen tị.

Không lẽ hiện tại cô đang để ý chuyện anh và Chu Giai Bội tiếp xúc với nhau?

Tuy rằng suy nghĩ này nghe có vẻ rất hoang đường, nhưng lại làm anh trở nên vô cùng hưng phấn.

Trong lòng dâng lên một cảm xúc vui sướng không thể nào miêu tả được, từ trước đến nay anh chưa bao giờ cảm nhận được niềm vui này.

Diệp Ninh không chờ được câu trả lời của Cố Phong, lại nhìn thấy vẻ mặt của anh bắt đầu dần dần thay đổi, hơn nữa còn thay đổi liên tục.

Những lời cô vừa mới nói có vấn đề gì hay sao mà lại làm anh có phản ứng như thế?

“Cố Phong?”

Cố Phong ý thức được bản thân hơi mất kiểm soát, ho khan để che giấu cảm xúc của mình.

“Tôi đang nghe đây, tôi đồng ý với đề nghị của cô, nhưng mà làm thế thì có phiền cô quá không?”

Diệp Ninh nghe anh đồng ý, trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Phiền tôi dù sao cũng dễ hơn phiền anh, với lại chắc em gái nhà họ Chu cũng sẽ không có quá nhiều chuyện phiền phức đâu đúng không?”

Tuy rằng cô đồng ý ôm chuyện này, nhưng nếu Chu Giai Bội là chúa kiếm chuyện, mỗi ngày đều đi gây sự khắp nơi thì cô cũng không chấp nhận được.

Đối với chuyện này thì Cố Phong lại đưa ra câu trả lời khẳng định: “Không có nhiều chuyện đầu. Con bé rất độc lập, nếu không cũng không thể ở lại chỗ này phát triển một mình được.”

“Vậy là được rồi.” Diệp Ninh nỉ non, ít nhất tạm thời vượt qua khoảng thời gian này trước đã.

“Thật ra tôi chỉ xem em Chu giống như em gái thôi, trước kia tôi, Chu Sơn và Giả Hạo vào sinh ra tử cùng nhau, là chiến hữu có thể phó thác tính mạng cho nhau. Lần đầu tiên tôi gặp được em Chu thì em ấy mới mười lăm tuổi. Tuy rằng hiện tại em ấy đã trưởng thành, nhưng đối với tôi mà nói, em ấy vẫn cứ là đứa bé của ba năm trước.”

Cố Phong vô cùng trịnh trọng giải thích, chủ yếu là vì muốn làm Diệp Ninh yên tâm, không cần đi ghen tị với Chu Giai Bội.

Diệp Ninh nghe mà không hiểu ra sao, không biết vì sao anh lại nói mấy chuyện này với cô?

“Anh yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc cô ấy như em gái.”

Đây là lời hứa lớn nhất mà cô có thể đưa ra.

Cố Phong cảm thấy chắc là cô đã hiểu rồi, tâm trạng vốn có phần âm u, bởi vì cuộc nói chuyện của hai người lúc nãy mà trở nên sáng sủa trở lại.

Hôm sau.

Diệp Ninh nhận được thông báo của Từ Minh Vũ, bảo cô và Trịnh Thư Vân cùng nhau làm giám khảo phỏng vấn, tham gia cuộc phỏng vấn của đoàn văn công ngày hôm nay.

Trong sảnh phỏng vấn, không chỉ có các đội trưởng đều có mặt mà đến cả Lâm Thanh và Viên Học Trí cũng đến đây.

Rầm rộ như thế, có thể thấy lần này trong đoàn rất để ý lần tuyển dụng này.

Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân ngồi ở hàng thứ hai, nhìn một xấp hồ sơ báo danh dày cộm, số người đến phỏng vấn năm nay còn nhiều hơn năm ngoái hơn gấp đôi.

Diệp Ninh lật xem hồ sơ của mấy người này, đồng thời cũng nhìn thấy tên của Chu Giai Bội ở trong đó.

So với hồ sơ của những người khác thì hồ sơ của Chu Giai Bội đơn giản hơn rất nhiều.

Cạnh tranh kịch liệt như thế, chỉ sợ cô ấy chưa chắc sẽ được tuyển chọn.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK