Bởi vì Trịnh Thư Vân cũng có mặt cho nên Diệp Ninh cũng không định trực tiếp đi thẳng vào hậu trường, mà lại định từ phòng vệ sinh bên trái đi vòng vào.
Nhưng mà cô vừa mới quẹo vào hành lang, đã bị một người đàn ông từ đối diện đi đến đụng trúng.
TBC
Cũng may Diệp Ninh tránh nhanh, lập tức né tránh người đàn ông này.
Ngay lúc Diệp Ninh đang định lại tiếp tục bước đi, người đàn ông kia đột nhiên ngăn cản đường đi của cô.
Hành lang nghiêng bên này khá hẹp, người đàn ông kia đứng ở chính giữa, muốn đi ngang qua thì phải dán sát vách tường mới được.
Diệp Ninh biết đối phương cố ý, hơi nhướng mày lên.
Cô cũng không ngửi được mùi rượu quá nồng nặc, cho nên người đàn ông ở trước mặt chưa từng uống say.
“Làm phiền anh nhường đường một chút.”
Sắp sửa đến giờ cô phải lên sân khấu rồi, cô không rảnh đứng ở đây lãng phí thời gian.
Đôi mắt tỏa sáng của người đàn ông kia nhìn chằm chằm vào mặt của Diệp Ninh, rõ ràng là đã để ý đến cô rồi.
“Cô em, đừng căng thẳng, tôi chỉ là muốn làm quen với cô em mà thôi, mời cô em uống ly rượu, có được không?”
Tuy rằng hành vi và cử chỉ của người đàn ông kia cũng còn coi như bình thường, nhưng ánh mắt đảo tới đảo lui kia lại liên tục nhìn về phía Diệp Ninh.
Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt chán ghét và mất kiên nhẫn.
“Tôi nhắc lại lần nữa, tránh ra!”
Người đàn ông kia không ngờ tính cách của Diệp Ninh sẽ táo bạo như thế, nhưng mà trên đầu chữ sắc có một cây đao, làm gã ta mụ mị đầu óc, không ngờ lại còn bắt đầu đùa giỡn Diệp Ninh.
“Nếu không cô em ra giá đi? Bao nhiêu tiền thì cô em chịu đi chơi với anh đây một đêm?”
Ánh mắt của Diệp Ninh khi nhìn về phía gã ta đã cực kỳ lạnh nhạt.
Dám ở đây đùa giỡn cô, người này đúng là chán sống rồi.
Người đàn ông kia thấy cô im lặng, đang định tiếp tục cố gắng thêm, lại nhìn thấy một bóng dáng xuất hiện ở phía cuối hành lang phía sau lưng Diệp Ninh.
Tuy rằng gã không cam lòng, nhưng mà có người đến, gã cũng không thể nói tiếp nữa.
Gã yên lặng nghiêng người nhường đường.
Diệp Ninh thậm chí không thèm liếc nhìn gã cái nào, lập tức đi lướt qua bên người gã.
Người đàn ông kia lưu luyến nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang đi xa của Diệp Ninh, trong lòng thầm tính toán chờ lát nữa quay về vũ trường nhất định phải lại tìm được cô em xinh đẹp này mới được.
Không bao lâu sau, bóng dáng của Diệp Ninh đã biến mất khỏi tầm mắt của gã, cùng lúc đó, người đàn ông ở bên kia cũng đã đi đến gần.
Lúc này người đàn ông kia mới thu hồi tầm mắt đang nhìn về phía Diệp Ninh, không thèm ngẩng đầu lên chuẩn bị rời đi.
Nhưng mà gã không ngờ đến một chuyện, không đợi gã kịp làm gì, bụng đã bị đ.ấ.m mạnh một đấm.
Nắm đ.ấ.m của đối phương giống như một cây búa sắt, toàn bộ nội tạng giống như đều bị nứt ra, đau đến mức gã muốn kêu rên cũng rên không nổi.
Gã dùng hết toàn lực ngẩng đầu lên, muốn nhìn thấy rõ gương mặt của đối phương, nhưng lại chỉ nhìn thấy một đôi mắt đen tối đến mức làm lòng người run sợ.
“Anh… Anh trai à, có phải anh đánh lầm người rồi không?”
Thậm chí gã cũng không dám phản kháng hay la hét gì cả.
Chỉ hi vọng người này đừng đánh gã nữa.
Giọng nói âm u từ trên đầu gã vọng xuống.
“Đánh mày đó.”
Người đàn ông này đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, nhanh chóng suy nghĩ xem dạo gần đây mình lại đắc tội người nào?!
Vài giây sau, con ngươi của gã kịch liệt co rút lại trong tích tắc, nghĩ đến chuyện mình vừa đùa giỡn với Diệp Ninh lúc nãy.
Chẳng lẽ là bởi vì cô gái xinh đẹp lúc nãy sao?
“Anh trai à, tôi sai rồi, tôi không dám, thật sự không dám nữa…”
Gã liên tục cầu xin, biết bản thân đã chọc phải người không nên chọc rồi.
Quả nhiên đối phương lạnh như băng phun ra một câu: “Cút đi.”
Người đàn ông này cố nhịn cơn đau ngay bụng, không dám ở lại đây thêm một giây nào nữa, chật vật bỏ trốn.