Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục Văn Hạo nói rất đúng, nếu anh không đưa ra sự lựa chọn thì Diệp Ninh sẽ là người gánh vác phần thương tổn này.

Anh đã không còn con đường nào khác có thể đi, cho nên anh nhất định phải giấu không thể để Diệp Ninh biết chuyện hôm nay anh cũng có mặt ở đây.

Trịnh Thư Vân cứng đờ gật đầu, đối mắt với ánh mắt khẩn cầu của Cố Phong, đành phải giơ tay lên.

“Tôi thề, sẽ không nói.”

Hình như Cố Phong đã thở phào nhẹ nhõm, nói một tiếng “Cảm ơn”, sau đó cô đơn rời đi.

Trịnh Thư Vân nhìn anh rời đi, tâm trạng cũng trở nên nặng nề hơn.

TBC

Tuy rằng Cố Phong không nói thêm quá nhiều lời nói dư thừa, nhưng mà cô ấy lại có một loại trực giác, đó chính là sắp sửa có chuyện lớn gì đó sẽ xảy ra.

Cố Phong ra khỏi nhà hàng, cũng không về nhà, cũng không đến bộ đội, mà lại lập tức đi đến bên ngoài đồn công an.

Chờ đến khi trưởng đồn công an Lữ Đình từ bên trong đi ra, dưới chân Cố Phong đã có hai ba đầu lọc điếu thuốc.

“Cố Phong, sao cậu lại có thời gian rảnh đến đây thế?”

Lúc nãy Lữ Đình đang họp, biết Cố Phong đến tìm anh ấy, bảo cấp dưới mời Cố Phong đi vào bên trong chờ, nhưng Cố Phong lại kiên quyết không đi vào, cho nên chờ anh ấy họp xong, lập tức từ bên trong đi ra.

Anh ấy vừa nhìn thấy Cố Phong, đầu tiên là nhiệt tình bước lên, nhưng mà sau đó anh ấy lại nhanh chóng ý thức được không đúng lắm, nhất là sau khi nhìn thấy tàn thuốc dưới mặt đất.

Anh ấy là chiến hữu cũ của anh, rất hiểu biết Cố Phong, biết rõ trừ phi anh gặp được chuyện khó xử lý gì đó, nếu không Cố Phong chắc chắn sẽ không có trạng thái giống như bây giờ.

Quả nhiên không đợi anh ấy hỏi, Cố Phong đã khàn khàn lên tiếng nói.

“Lữ Đình, anh điều tra một người giúp tôi đi.

Lễ đính hôn của Mục Văn Hạo và Diệp Tử tiến hành vô cùng thuận lợi.

 

Tiếng pháo đinh tai nhức óc truyền khắp các ngóc ngách trong cả huyện thành, kéo dài suốt một tiếng đồng hồ.

Diệp Ninh về đến viện gia thuộc, tâm trạng cực kỳ bực bội, đến cả nơi này mà vẫn có thể nghe được tiếng pháo ỏ nơi xa, đinh tai nhức óc.

“Hôm nay là ngày gì thế? Sao đốt nhiều pháo như thế?”

Dưới lầu tụ tập rất nhiều người nói chuyện phiếm.

“Hình như là có ai đó đính hôn thì phải.”

“Ai đính hôn mà làm hoành tráng thế? Chẳng thua kém gì lúc ăn tết.”

“Là ông chủ phòng ca múa gì đó, dù sao rất nổi tiếng.”

“Thì ra là ông chủ của nơi đó à, chẳng trách lại rêu rao như thế.”

Lúc nói đến phòng ca múa, thái độ của người nói chuyện cũng mang theo chút khinh thường.

Diệp Ninh ngồi bên cạnh cửa sổ vốn dĩ còn đang nghĩ tiếng pháo c.h.ế.t tiệt này cuối cùng cũng chịu dừng lại, mở cửa sổ ra hít thở bầu không khí trong lành, không ngờ lại nghe được mấy lời nói chuyện phiếm làm cô càng thêm phiền lòng hơn.

Đồng thời cũng làm cô càng thêm hiểu biết về một hiện thực.

Tuy rằng cô chỉ đến phòng ca múa ca hát bình thường mà thôi, thậm chí còn chưa từng lộ mặt bao giờ, nhưng mà trong tiềm thức của người thường vẫn không thể nào tiếp thu được.

Nhất là hiện tại cô còn có thân phận quân tẩu nữa.

Ngay từ đầu khi cô ký hợp đồng với Mục Văn Hạo, cô hoàn toàn không thể đoán trước được nhiều thứ như thế, bởi vì lúc đó cuộc hôn nhân của cô và Cố Phong vốn dĩ cũng đang tràn ngập nguy cơ, cô hoàn toàn không để ý đến việc đến phòng ca múa ca hát thì có cái gì không ổn.

Nhưng mà cũng chính vì sự vô tâm này, làm hiện tại cô lại rơi vào hoàn cảnh không thể nào tự chủ được.

Cô thở dài, làm đầu óc trở nên trống rỗng.

Nếu hiện tại cô đã bị trói tay trói chân không thể làm được gì, vậy chỉ có thể chọn cách tạm thời ngủ đông, chờ đợi một ngày nào đó cơ cơ hội phá giải cục diện này.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK