Hôm nay là ngày người mới đến đoàn văn công báo danh, Diệp Ninh đi vào đoàn văn công lập tức nhìn thấy những gương mặt mới kia.
Trên mặt các thanh niên nam nữ trẻ tuổi kia đều mang theo vẻ căng thẳng hoặc hưng phấn, hoặc chờ mong.
Diệp Ninh quan sát bọn họ, cùng lúc đó bọn họ cũng đồng loạt quay đầu nhìn về phía cô.
Chủ yếu là hiện tại Diệp Ninh đã rất nổi tiếng, các người mới này đều vô cùng kính trọng và sùng bái cô.
Ngô Hàm Nhu cũng đứng ở trong đám người, chuyện này khiến Diệp Ninh có chút kinh ngạc.
Xem ra mấy người đoàn trưởng đã nghĩ cách, hơn nữa đã thuyết phục được Ngô Hàm Nhu.
“Chị dâu!”
Lúc này, Chu Giai Bội đứng trong đám đông đột nhiên hưng phấn chào hỏi với cô, hơn nữa còn lộ ra vẻ vô cùng thân mật.
Chẳng qua tiếng gọi này lập tức làm cho xung quanh đang ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh lại.
TBC
Tất cả tầm mắt đều tập trung lên người Chu Giai Bội và Diệp Ninh.
Diệp Ninh không hề chuẩn bị gì cả, mãi đến khi gương mặt tươi cười của thiếu nữ xuất hiện ở trước mặt cô.
“Chị dâu, em là Chu Giai Bội.”
Chu Giai Bội chủ động giới thiệu mình, đây là lần đầu tiên cô ấy và Diệp Ninh gặp nhau, cho nên cảm thấy Diệp Ninh không biết cô ấy, nhưng chắc chắn là đã từng nghe đến tên cô ấy.
“Chị biết. Chúc mừng em đã trúng tuyển.” Diệp Ninh nhìn gương mặt mỉm cười tùy ý của cô gái, lại nhìn mấy gương mặt vừa tò mò nhiều chuyện lại ghen tị ở phía sau, có chút đau lòng cho Chu Giai Bội.
Đây cũng là một cô gái nhỏ không có đầu óc, bây giờ nhảy ra nhận thân với cô, chắc chắn sẽ có người “suy nghĩ miên man”.
Chu Giai Bội nghe Diệp Ninh nói như thế lại càng vui hơn, cưới tít mắt.
“Cái này còn phải cảm ơn chị dâu, nếu không phải chị dâu nói mấy chuyện đó cho em biết trước, em chắc chắn sẽ không làm tốt đến thế.”
“...”
Diệp Ninh dở khóc dở cười, cô gái này thật sự sợ người khác không hiểu lầm đúng không.
“Không có gì, chị chỉ nhắc em một ít lưu ý trong việc ăn mặc, lời nói cử chỉ mà thôi, em được tuyển đều là bởi vì thực lực của em.”
Cô làm chị dâu phải lo lắng quan tâm cho cô ấy nhiều hơn, chỉ có thể lớn tiếng nói, để tất cả mọi người đều có thể nghe được rành mạch.
“Nhưng vẫn phải cảm ơn chị dâu!” Chu Giai Bội thật sự không xem bản thân như người ngoài, mở miệng là gọi chị dâu, có vẻ vô cùng thân thiết.
“Em ở đây chờ phân phối với mọi người đi, chị đi đến đội nhạc khí trước, có chuyện gì thì em có thể qua đó tìm chị.” Diệp Ninh dặn dò, cũng không muốn làm Chu Giai Bội nói tiếp nữa.
Chu Giai Bội gật đầu như đảo tỏi, nhìn theo bóng dáng Diệp Ninh rời đi.
Ngoại trừ cô ấy ra, Ngô Hàm Nhu đứng ở bên cạnh đám người cũng luôn để ý đến mọi hành vi lời nói của Diệp Ninh, mãi đến khi bóng dáng của cô hoàn toàn biến mất không thấy.
“Chu Giai Bội, đồng chí Diệp Ninh là chị dâu của cô hả?”
Quả nhiên Diệp Ninh vừa mới rời đi, những người còn lại lập tức mất bình tĩnh.
Chu Giai Bội la to như thế, bọn họ muốn không biết cũng khó.
“Đúng vậy. Chồng của chị ấy là chiến hữu tốt nhất của anh tôi, cũng là anh của tôi, chị ấy là chị dâu của tôi.”
Có người hỏi Chu Giai Bội cũng sẽ nghiêm túc trả lời.
Trong đó có mấy người quay sang nhìn nhau, sau đó lộ ra cảm xúc khó chịu ghen tị, bắt đầu mỉa mai nói.
“Chẳng trách nha. Có người quen thì chuyện gì cũng dễ làm, chúng ta đều phải liều sống liều c.h.ế.t mới có thể được tuyển chọn. Nhưng mà có người chắc chỉ cần mở miệng nói vài câu là sẽ được trúng tuyển ngay.”
Có lẽ những người khác thì chưa chắc có thể làm được, nhưng người đó chính là Diệp Ninh.
Ai mà không biết hiện tại Diệp Ninh chính là người được đoàn văn công coi trọng nhất, nổi tiếng nhất chứ.
Nụ cười trên mặt Chu Giai Bội lập tức cứng lại, hiển nhiên là không ngờ rằng mấy người bọn họ sẽ nảy sinh ra ý nghĩ như thế.
“Không phải như thế! Chị dâu của tôi không phải là loại người như mấy người nói! Tôi trúng tuyển cũng là do tự mình vượt qua cuộc tuyển chọn!”
So với bản thân thì cô ấy lại đi đính chính danh dự cho Diệp Ninh trước, sau đó mới biện giải cho chính mình.
Nhưng mà cho dù cô ấy có giải thích như thế nào thì có một ít người cũng sẽ không thèm tin tưởng.