Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Thanh và Hà Khôn liếc nhìn nhau, bọn họ cũng không biết Smith nói cái gì với Trịnh Thư Vân, nhưng mà Trịnh Thư Vân không phiên dịch lại, chắc cũng chỉ là nói chuyện riêng thôi.

Nhưng vẻ mặt của Trịnh Thư Vân lại không được bình tĩnh cho lắm.

Cô ấy đang định nói mình không khát, nhưng mà khi mà khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Diệp Ninh, cô ấy vẫn cứ nghe lời bưng ly nước lên.

Cô ấy uống hơn phân nửa ly nước, cảm xúc cũng ổn định lại không ít.

Diệp Ninh thấp giọng, dùng âm lượng chỉ có cô và Trịnh Thư Vân nghe được nói: “Bình tĩnh chút nào.”

Trịnh Thư Vân đột nhiên chấn động, thậm chí hiện tại cô ấy còn nghi ngờ có phải Diệp Ninh cũng nghe hiểu được cuộc nói chuyện của cô ấy và Smith hay không?

Nhưng mà hiện tại cũng không phải lúc tìm tòi nghiên cứu mấy thứ này, Smith đang chờ cô trả lời.

“Cảm ơn ngài Smith đánh giá cao chúng tôi như thế, tôi cần phải suy xét lại một chút.”

Nụ cười của Smith cũng không biến mất:” Đương nhiên rồi. Nhưng mà chúng tôi cũng sẽ không ở lại đây quá lâu, cô Trịnh nhất định phải suy nghĩ nhanh lên đó. Là, phiền cô Trịnh cũng nói lại cho cô Diệp và cô Trịnh, các cô là bạn của nhau, nếu có thể cùng nhau đi ra nước ngoài đương nhiên là tốt nhất.”

TBC

Trịnh Thư Vân liên tục gật đầu.

Cửa phòng mở ra, Ngô Hàm Nhu từ bên ngoài đi vào, Khương Văn theo sát phía sau, nhưng mà gương mặt của anh ta không được đẹp cho lắm.

Ánh mắt của Diệp Ninh nhìn tới nhìn lui giữa hai người, sau đó hỏi Ngô Hàm Nhu: “Có chuyện gì không?”

Chỉ có những lúc đối mặt với cô,Ngô Hàm Nhu mới hiền hòa thân thiện một chút: “Không có việc gì.”

Bữa tiệc kết thúc, Lâm Thanh cho Hà Khôn đi đưa mấy người trong đoàn quan sát về nhà nghỉ.

“Làm phiền ba cô rồi, các cô về nghỉ ngơi đi.”

Lâm Thanh vẫn khá hài lòng với sự biểu hiện của ba người Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân và Ngô Hàm Nhu.

Hơn nữa cũng không xảy ra chuyện không tốt gìm hiện tại cũng chỉ chờ mấy người trong đoàn quan sát kết thúc hành trình trong thành phố, rời đi.

“Phù!”

 

Chờ đến khi mấy người Lâm Thanh rời đi, Trịnh Thư Vân cũng thở phào nhẹ nhõm.

Rõ ràng cũng chỉ là ăn ăn uống uống với người ta mà thôi, nhưng lại làm cô ấy cảm thấy còn mệt hơn là đi biểu diễn suốt một ngày.

Cô ấy nhìn về phía Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu, do dự vài giây rồi vẫn mở miệng nói: “Tôi có chuyện muốn nói với hai người.”

Smith mời cả ba người bọn họ, Trịnh Thư Vân đương nhiên sẽ không quyết định thay bọn họ.

“Ngài Smith đánh giá cao thực lực của ba người chúng ta, nói có thể đề cử chúng ta cho nhà hát lớn Thánh ca.”

Nói xong cô ấy lập tức chờ phản ứng của hai người.

Nhưng mà phản ứng của mấy người chính là không có phản ứng.

“Nhà hát lớn Thành ca chính là nhà hát nổi tiếng nhất nước M, là điện phủ nghệ thuật mà biết bao nhiêu người chen bể đầu đều muốn đi vào.” Trịnh Thư Vân cảm thấy có lẽ là bởi vì bọn họ không biết đến danh tiếng của Thánh ca, cho nên mới bình tĩnh như thế, cố ý giải thích.

Nhưng mà cho dù cô ấy nói xong, Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu vẫn cứ lộ ra vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.

“Diệp Ninh, cô cảm thấy như thế nào?” Trịnh Thư Vân mất kiên nhẫn.

Diệp Ninh lắc đầu.

Tạm thời không bàn đến chuyện con người của Smith có đáng tin hay không, cho dù là Thánh ca hay là cái gì thì cô cũng đều không muốn.

Trịnh Thư Vân lại theo bản năng nhìn về phía Ngô Hàm Nhu.

Ngô Hàm Nhu vô cùng bình tĩnh nói: “Cái tên Khương Văn kia cũng nói với tôi như thế.”

Diệp Ninh cũng lập tức nghĩ đến chuyện lúc nãy khi Ngô Hàm Nhu đi về sinh xong đã cùng Khương Văn quay trở về, thì ra Khương Văn cũng là vì chuyện này.

“Vậy cô trả lời như thế nào?” Trịnh Thư Vân rõ ràng cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhịn không được hỏi.

“Tiền từ trên trời rơi xuống, không phải bẫy thì cũng là hố. Tôi đâu phải đồ ngu.” Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt nói ra những lời này.

Khóe miệng của Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đồng loạt run rẩy, chẳng trách lúc nãy sắc mặt của Khương Văn lại khó coi như thế, thật sự rất phù hợp với tính cách của cô ta.

“Nếu đó thật sự là bẫy thì bọn họ muốn gì ở chúng ta chứ?” Trịnh Thư Vân đột nhiên khó hiểu nói, làm gương mặt của Diệp Ninh dần dần trở nên căng thẳng.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK