Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ninh nhanh chóng đi đến trước mặt Cố Phong và Mục Văn Hạo.

Hai người đàn ông đồng loạt nhìn về phía cô, chờ phản ứng của cô.

Diệp Ninh bực bội muốn chết, đầu tiên là lần lượt quan sát hai người bọn họ, muốn xác định xem bọn họ đã đứng đây trò chuyện bao lâu rồi, lại đang nói chuyện gì?

Sắc mặt của hai người bọn họ đều không được đẹp cho lắm, đương nhiên không có chuyện trò chuyện vui vẻ rồi.

Cô không mở miệng, bọn họ cũng không nói gì, giống như cả ba người đều đang thăm dò lẫn nhau.

Diệp Ninh hít thở sâu, ánh mắt cuối cùng nhìn về phía Mục Văn Hạo.

“Ông chủ Mục, trùng hợp ghê, sao anh lại ở đây thế?”

Vừa mới mở miệng ra câu đầu tiên, lập tức đặt Mục Văn Hạo ở vị trí người ngoài.

Vẻ mặt của Mục Văn Hạo cứng lại vài giây, ánh mắt khi nhìn về phía cô trở nên thâm thúy hơn vài phần.

Tuy rằng Diệp Ninh không có biểu hiện quá nhiều cảm xúc, nhưng trên thực tế trong lòng đã vô cùng căng thẳng.

Cô sợ Mục Văn Hạo sẽ tự nhiên trả lời là anh ta đến đây chờ cô.

Hơn nữa anh ta cũng rất có khả năng sẽ nói như thế, cho nên sau khi cô hỏi xong lại trực tiếp bổ sung thêm một câu nói: “Anh có chuyện gì sao?”

Cứ như thế, nếu Mục Văn Hạo thật sự đến tìm cô, cũng có thể làm Cố Phong biết là bởi vì có sự việc gì đó.

TBC

“Tôi đến tìm bạn, không ngờ lại gặp được doanh trưởng Cố, cho nên tùy tiện trò chuyện vài câu mà thôi.”

Dưới ánh mắt căng thẳng của Diệp Ninh, Mục Văn Hạo đưa ra một câu trả lời.

Diệp Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra anh ta cũng không điên đến mức trực tiếp nói cho Cố Phong biết bọn họ có mối quan hệ rất quen thuộc.

“Thì ra là thế, vậy tôi và Cố Phong không quấy rầy ông chủ Mục nữa, đi trước đây.”

Cô cực kỳ cực kỳ không muốn để Cố Phong và Mục Văn Hạo có bất cứ sự tiếp xúc gì.

Mục Văn Hạo nhìn chằm chằm vào cô, nói: “Được thôi, hẹn gặp lại.”

Hơn nữa bọn họ sẽ nhanh chóng gặp lại nhau thôi.

 

Diệp Ninh thậm chí không nói thêm câu nào nữa, trực tiếp kéo tay của Cố Phong, nghênh ngang rời đi.

Mục Văn Hạo nhìn bóng dáng hai người bọn họ rời đi, trên gương mặt tàn bạo bị vẻ ghen tị phủ kín.

“Chào ông chủ Mục.”

Một lúc sau, một tiếng chào hỏi từ bên cạnh vang lên, ngắt ngang suy nghĩ của anh ta.

Mục Văn Hạo mất kiên nhẫn nhìn về phía người đến, khi nhìn thấy người đứng bên cạnh chính là Trịnh Thư Vân, vẻ mặt hung dữ độc ác trên mặt gần như biến mất sạch sẽ.

“Chào cô Trịnh.”

Trịnh Thư Vân hơi sửng sốt, sau đó cực kỳ kinh ngạc: “Ông chủ Mục biết tôi à?”

Mục Văn Hạo khẳng định gật đầu: “Cô Trịnh là khách quen của Hồng Hải, đương nhiên là tôi phải biết cô rồi.”

Không chỉ biết, mà còn biết cha của cô ấy chính là lãnh đạo trực tiếp của Cố Phong, là đoàn trưởng của một đoàn.

Trịnh Thư Vân có chút kinh ngạc và vui vẻ, tuy rằng gương mặt của Mục Văn Hạo trông có hơi đáng sợ, nhưng mà khi nói chuyện thì hình như cũng không khó tiếp xúc đến thế.

“Ông chủ Mục, anh có quen với Diệp Ninh và Cố Phong à?”

Cô ấy là vì tò mò chuyện này cho nên mới chủ động đến đây.

Mục Văn Hạo mỉm cười nói: “Đúng vậy.”

Trịnh Thư Vân nghĩ đến tin đồn Diệp Ninh chính là Diệp Tử lúc trước, tuy rằng sau đó đã chứng minh rằng đó là giả, nhưng mà hiện tại Mục Văn Hạo lại nói anh ta có quen Diệp Ninh, cô ấy vẫn cảm thấy chuyện này quá trùng hợp.

“Sao ông chủ Mục lại quen biết với bọn họ thế? Tại sao từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nghe Diệp Ninh nhắc đến vậy?”

“Tôi đã quen biết với Diệp Ninh từ rất lâu rồi.”

Câu trả lời của Mục Văn Hạo gợi lên lòng hiếu kỳ của Trịnh Thư Vân.

“Lâu cỡ nào chứ?”

Mục Văn Hạo cười lên tiếng: “Cô Trịnh thật sự rất tò mò à?”

Trịnh Thư Vân xấu hổ lè lưỡi, cũng không biết người ta có cảm thấy cô nhiều chuyện quá rồi không.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK