Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người phụ nữ bị bỏ lại trong phòng bao ngơ ngác nhìn nhau, không có lệnh của Mục Văn Hạo, hai người bọn họ thậm chí còn không dám đi theo sau.

“Diệp Tử, ông chủ bảo cô đến văn phòng của anh ta.”

Diệp Ninh vừa mới thay quần áo xong, chị Dung đã đến gọi cô.

“Diệp Tử, tuy rằng chị Dung không biết giữa cô và ông chủ đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà từ trước đến nay ông chủ đều là loại người thích mềm không thích cứng, cô nghe lời chị Dung, nhận thua với ông chủ trước đi.”

Chị Dung tận tình khuyên nhủ, đây cũng là vì tất cả mọi người trong Hồng Hải.

Ánh mắt Diệp Ninh hơi lóe lên, thật lòng chẳng muốn đi qua đó chút nào, nhưng cô cũng biết cô trốn không được.

Nhưng mà chịu thua với Mục Văn Hạo đó hả?

TBC

Đó là chuyện không thể nào!

Chờ Diệp Ninh đi vào văn phòng, Mục Văn Hạo đang ngồi trên ghế sofa uống rượu.

“Ông chủ Mục, anh tìm tôi làm gì?”

Diệp Ninh bày ra thái độ xử lý việc công.

Mục Văn Hạo ngước mắt nhìn về phía cô, trên mặt lại càng thêm tối tăm.

Mấy ngày nay anh ta vì cô mà không muốn ăn không muốn uống, thậm chí bỏ công đi ra ngoài tìm gái khác, chỉ là vì muốn quên cô đi.

Nhưng mà hôm nay, khi anh ta vừa nhìn thấy cô thì trong lòng anh ta đã không còn có thể nhét thêm ai vào được nữa.

Nhưng mà cô lại sống rất tốt, mặt mày cũng hồng hào hơn trước kia rất nhiều, thật sự làm anh ta sắp tức c.h.ế.t rồi.

“Cô xem cái này đi.”

Nói xong, anh ta trực tiếp quăng một túi hồ sơ lên bàn.

Diệp Ninh nhíu mày, tràn ngập đề phòng hỏi: “Đây là cái gì?”

“Cô sợ tôi nhét b.o.m trong đó à?” Mục Văn Hạo cực kỳ khó chịu hỏi lại.

 

Diệp Ninh đương nhiên biết anh ta sẽ không làm như thế, rơi vào đường cùng đành phải mở túi hồ sơ ra, sau đó lấy ra mấy tấm ảnh chụp.

Mục Văn Hạo muốn giả vờ như không thèm để ý, nhưng khóe mắt lại luôn để ý đến tất cả phản ứng của Diệp Ninh.

Lúc Diệp Ninh nhìn thấy người trong ảnh chụp, đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó hàng mày vốn đã hơi nhíu lại càng nhíu chặt hơn.

Tốt lắm.

Khóe miệng Mục Văn Hạo đã bắt đầu điên cuồng giơ lên, anh ta muốn cô có phản ứng như thế.

Trong tay Diệp Ninh có năm bức ảnh, nhân vật trong ảnh đều là Cố Phong.

Ngoại trừ Cố Phong ra, đương nhiên còn có một người khác, một cô gái trẻ khá xinh đẹp.

Trong đó còn có một bức ảnh chụp Cố Phong đang nói gì đó với đối phương, trên mặt hai người đều mang theo ý cười.

Còn có một tấm lại là cảnh Cố Phong nghiêng người, hình như là đang “hôn” cô gái kia!

Diệp Ninh siết chặt lấy ảnh chụp, cô không ngờ rằng cô sẽ nhìn thấy hình ảnh này.

Mục Văn Hạo “không chút hoang mang” buông ly rượu xuống: “Đây là tên chồng tốt của cô đó, trước mặt cô là một người tốt, sau lưng cô lại đi bao nuôi một người khác.”

Anh ta vô cùng sung sướng nói ra những lời này.

Ngay từ đầu anh ta chỉ muốn thử xem có thể làm gì đó với Cố Phong hay không, không ngờ Cố Phong lại chủ động tặng cho anh ta một “món quà lớn” đến thế.

Dựa theo tính cách cứng cỏi lại nóng tính của Diệp Ninh, cô chắc chắn sẽ không chấp nhận được chuyện này, cho nên chắc chắn cô sẽ ly hôn.

Quả nhiên giây tiếp theo Diệp Ninh đã nổi giận, ánh mắt khi nhìn về phía Mục Văn Hạo trở nên vô cùng sắc bén.

Thậm chí Mục Văn Hạo đã có chút sốt ruột muốn cô nhanh chóng nổi giận.

“Tôi đã nói ngay từ đầu rồi, chỉ có tôi mới có thể bảo vệ cô.”

Diệp Ninh cầm chặt lấy mấy bức ảnh đó, bởi vì quá tức giận, trong giọng nói đều kèm theo cảm giác lạnh lùng không nói nên lời.

“Mục Văn Hạo, anh còn dám theo dõi Cố Phong nữa hả?!”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK