Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt của Mục Văn Hạo hoàn toàn cứng đờ, không thể nào hiểu nổi nhìn chằm chằm vào Diệp Ninh.

Không đúng!

Rõ ràng cô nên chất vấn hỏi người phụ nữ trong ảnh chụp là ai mới đúng chứ?

Chụp được ở chỗ nào?

Mà không phải tức giận vì chuyện anh ta theo dõi Cố Phong.

Hoặc là cô quá sĩ diện, tạm thời không thể chấp nhận được chuyện này, cho nên mới nổi giận với anh ta trước?

“Tôi biết cô giận, nhưng mà tôi làm thế cũng là vì cô...”

“Đừng có nói là vì tôi, anh chỉ vì chính anh thôi! Cố Phong không có liên quan gì đến anh hết, sao anh có thể cho người đi theo dõi anh ấy chứ hả?!” Diệp Ninh thật sự nổi giận.

Cố Phong có thân phận rất nhạy cảm, hành vi của Mục Văn Hạo rõ ràng là đang phạm tội.

Đáy mắt Mục Văn Hạo lộ ra vẻ âm u: “Nếu tôi không theo dõi tên đó thì hiện tại cô vẫn còn đang bị thằng khốn đó lừa gạt.”

Diệp Ninh thật sự muốn cho anh ta hai bạt tay.

Mục Văn Hạo cảm nhận được cô đang thật sự tức giận vì chuyện anh ta theo dõi Cố Phong, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm xúc ghen tị.

Cái tên Cố Phong kia rõ ràng đã phản bội hôn nhân, vậy mà cô vẫn muốn bảo vệ tên đó sao?!

“Rốt cuộc cô bị cái gì thế? Chẳng lẽ bây giờ không phải Cố Phong mới là người phải bị truy cứu và chất vấn sao? Hiện tại chỉ cần cô nói một tiếng, tôi lập tức cho người bắt con nhỏ trong ảnh chụp đưa đến trước mặt cô ngay!”

Anh ta muốn làm Diệp Ninh đối mặt với hiện thực, hoàn toàn trở mặt với Cố Phong.

Diệp Ninh quăng ảnh chụp lên bàn, dáng vẻ chẳng thèm quan tâm kia giống như cô đang quăng một mớ rác rưởi.

“Không cần, tôi tin tưởng anh ấy.”

Mấy chữ ngắn ngủi làm Mục Văn Hạo cảm thấy vô cùng đau đớn và bực bội, giống như nghe được chuyện gì nực cười lắm.

“Cô tin tưởng anh ta? Đã đến nước này rồi mà cô còn tin tưởng tên đó? Đầu óc cô bị vấn đề gì rồi hả?”

 

Anh ta còn chưa nói hết lời, đã sắp sửa tức đến muốn nổi điên rồi.

Rốt cuộc thì cô thích người đàn ông kia đến mức nào chứ, chứng cứ đã rành rành ra đó rồi, vậy mà còn nói là sẽ tin tưởng anh?!

 

Diệp Ninh lạnh lùng liếc nhìn anh ta, không hề có ý định muốn giải thích gì với anh ta cả.

“Đưa phim chụp cho tôi.”

Có ảnh thì chắc chắn sẽ có phim chụp.

Mớ ảnh chụp này rất dễ tạo ra hỗn loạn, cho nên cô nhất định phải tiêu hủy, không thể để Mục Văn Hạo có bất cứ cơ hội giở trò gì.

Ngực Mục Văn Hạo phập phồng kịch liệt, ngũ quan vốn dĩ đã trông rất hung dữ lại càng thêm đáng sợ hơn.

“Diệp Ninh, có phải cô bị điên rồi không? Còn muốn giúp anh ta nữa hả?”

“Không phải tôi điên, là anh điên mới đúng. Anh tưởng anh làm thế là có thể phá hủy hôn nhân của tôi sao? Anh ngây thơ quá rồi.” Diệp Ninh đương nhiên biết rõ mục đích anh ta làm thế là gì, dứt khoát nói thẳng ra.

Đôi mắt Mục Văn Hạo trở nên vô cùng đáng sợ, còn chưa có ai dám ăn nói kiểu này với anh ta đâu.

“Cô tưởng tôi không nỡ làm gì cô đúng không?”

Toàn thân anh ta phát ra khí thế âm u đáng sợ, hoàn toàn bao phủ lấy Diệp Ninh, giống như có thể đánh Diệp Ninh bất cứ lúc nào.

Nếu như là trước đây, có lẽ Diệp Ninh còn sẽ kiêng dè anh ta mà hơi khống chế một chút cảm xúc, nhưng mà hành vi lần này của anh ta thật sự đã chạm đến điểm giới hạn của cô, cho nên cô cũng không nhường một bước.

“Vậy thì anh cứ làm thử xem.”

Ánh mắt lạnh nhạt trực tiếp đối diện với sự tàn bạo của Mục Văn Hạo, thậm chí đã chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ trở mặt với Mục Văn Hạo.

Đầu Mục Văn Hạo kêu ong ong, nắm tay nắm chặt nổi lên gân xanh vặn vẹo.

Anh ta thật sự hận đến ngứa răng, muốn hủy thiên diệt địa.

Một giây.

Hai giây.

Mười giây.

Giống như một thế kỷ dài dòng trôi qua, Mục Văn Hạo vẫn cứ đứng thẳng tại chỗ, giữ nguyên tư thế ban đầu, không có bất cứ động tác nào.

Cuối cùng anh ta vẫn cứ không nỡ.

“Tôi sẽ không đưa cuộn phim cho cô.”

Chỉ cần có thứ này thì Cố Phong sẽ nằm trong sự khống chế của anh ta.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK