Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ninh cười nói: “Cho dù có vất vả hơn nữa thì cũng không thể nào sánh được với các anh, hơn nữa tôi cũng quen rồi. Trong đoàn cực kỳ coi trọng nhiệm vụ tiếp đãi lần này, cho nên tôi đương nhiên cũng phải cố gắng làm được tốt nhất có thể.”

Cố Phong khẳng định nói: “Cô nhất định sẽ làm được.”

Diệp Ninh khi nhắc đến công việc, toàn thân đều toát ra thần thái không nói nên lời.

Mà Cố Phong nhìn thấy Diệp Ninh như thế, rõ ràng cảm nhận được trong lòng đang điên cuồng rung động, cuối cùng cũng hiểu được vì sao sẽ có nhiều người thích Diệp Ninh như thế.

Anh bưng ly rượu trước mặt lên uống một ngụm, lại bắt đầu suy nghĩ xem tiếp theo đây anh phải nói thế nào đây.

“Sao anh cứ nhìn tôi mãi thế, không ăn cơm đi?”

Cơm trong chén Diệp Ninh đã được ăn hơn phân nửa, nhưng mà Cố Phong lại vẫn không hề nhúc nhích tí nào.

Không lẽ là đồ ăn không hợp với khẩu vị của anh sao?

Cô đang định hỏi cho rõ ràng thì Cố Phong lại đột nhiên vươn tay về phía cô.

Cô hoảng sợ, theo bản năng muốn né tránh.

Nhưng mà không đợi cô kịp làm gì, ngón tay của Cố Phong đã xoa nhẹ khóe miệng của cô, lấy hạt cơm dính trên khóe miệng của cô đi.

Ngay khoảnh khắc ngón tay thô ráp kia chạm vào làn da trên khóe miệng của Diệp Ninh, cánh tay Diệp Ninh lập tức nổi đầy da gà.

Cố Phong đột nhiên làm ra hành vi thân mật, làm cô không biết phải làm thế nào.

Anh rõ ràng có thể lên tiếng nhắc nhở cô mà.

“Bị dính cơm.” Cố Phong thấy cô ngơ ngẩn, chủ động giải thích.

Diệp Ninh hơi giật nhẹ khóe miệng, vẫn không có biểu cảm gì quá lớn.

Hơn nữa hiện tại cuối cùng cô cũng phát hiện ra, lúc này ánh mắt mắt của Cố Phong khi nhìn về phía cô lại dịu dàng giống như muốn chảy cả nước.

Những lời Trịnh Thư Vân phân tích cho cô hồi sáng vẫn còn văng vẳng ở bên tai, nếu cô còn không nhìn ra Cố Phong có tình cảm với cô, vậy cô chính là một con ngốc.

“Tôi, ăn no rồi.”

Cô hoảng loạn buông chén đũa xuống, muốn giả vờ như lúc nãy chưa có chuyện gì xảy ra hết.

 

Hình như Cố Phong cũng không phát hiện được sự khác thường của cô hỏi: “Sao chỉ ăn một ít thế?”

Diệp Ninh cười gượng nói: “Bình thường buổi tối tôi đều ăn ít mà. Anh cứ ăn từ từ, tôi đi qua đó ngồi.”

Cô nói xong lập tức muốn rời khỏi bàn ăn, nhưng mà cô lại quên mất căn phòng này cũng chỉ lớn nhiêu đó, cho dù rời khỏi bàn ăn thì cũng không rời khỏi tầm mắt của Cố Phong được.

Cô vừa mới đứng lên, cổ tay đã bị Cố Phong túm lấy.

“Cô có thể ngồi đầy chờ tôi ăn xong không?”

Ánh mắt của Cố Phong rất sâu, bên trong giống như cất chứa rất nhiều bí mật.

Diệp Ninh không thể né tránh, chỉ có thể dần dần ngồi xuống dưới ánh nhìn chăm chú của Cố Phong.

Cố Phong bưng ly rượu lên, uống cạn sạch phần rượu còn sót lại vào bụng.

Diệp Ninh nhìn mà sợ muốn chết, bình rượu kia có số độ không thấp, uống kiểu này chắc chắn sẽ say.

“Anh uống chậm thôi.”

Cố Phong lại không thèm để ý đến.

Diệp Ninh đẩy đồ ăn đến trước mặt anh nói: “Đừng có lo uống rượu không, ăn thêm chút đồ ăn đi.”

TBC

Cô cũng không phải là không tin tưởng anh, nhưng hiện tại trai đơn gái chiếc, lỡ như lát nữa anh uống say rồi không khống chế được, vậy thì sẽ rất phiền phức.

Cô bảo Cố Phong ăn đồ ăn, Cố Phong quả nhiên bắt đầu ăn đồ ăn, hơn nữa cũng chỉ ăn mỗi đồ ăn.

“Anh ăn đồ ăn không sẽ mặn lắm, ăn chung với cơm trắng đi.” Diệp Ninh không khỏi nhắc nhở.

Cố Phong lập tức bưng bát cơm lên, ăn chung với đồ ăn.

Nhìn thấy anh ăn ngấu nghiến như thế, Diệp Ninh chỉ đành nói thêm: “Coi chừng mắc nghẹn, ăn từ từ thôi.”

Quả nhiên tốc độ ăn cơm của Diệp Ninh lập tức chậm đi rất nhiều.

“...”

Cơ bắp trên mặt Diệp Ninh hơi run rẩy, hoàn toàn không ngờ Cố Phong sẽ đột nhiên nghe lời cô đến thế.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK