Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiều tối, Diệp Ninh buộc phải xuất hiện ở phòng ca múa Hồng hải nữa.

Nghĩ đến chuyện cô gặp được Mục Văn Hạo tối hôm qua và chuyện Vương Hinh Tuyết nổi điên lúc sáng, tâm trạng của cô vô cùng bực bội.

“Diệp Tử, cô đến rồi hả?”

Người đi ra ngoài đón cô đầu tiên chính là Mộng Kiều Nhụy.

Cô ta có vẻ vô cùng căng thẳng, nhìn Diệp Ninh ấp úng mãi.

“Ông chủ Mục có ở đây không?” Hiện tại Diệp Ninh cũng không muốn nhìn thấy anh ta cho lắm.

Mộng Kiều Nhụy lại gật đầu: “Ở trong văn phòng đó.”

Diệp Ninh hít một hơi thật sâu, nếu đã tránh không được, vậy cứ nói rõ ràng hết một lần đi.

Mộng Kiều Nhụy nhìn gương mặt lạnh lùng của Diệp Ninh, trong lòng lại càng thêm bất an, giơ tay túm lấy cổ tay Diệp Ninh.

“Diệp Tử, cô cũng biết tính cách của ông chủ rồi đó, hiện tại tâm trạng của anh ta thật sự không vui vẻ gì mấy, tôi cảm thấy tốt nhất là cô đừng chọc anh ta nổi giận.”

Bị Mục Văn Hạo cảnh cáo, Mộng Kiều Nhụy thật sự không dám nói thêm gì nữa, chỉ có thể nhắc nhở thế này thôi.

Diệp Ninh nhíu mày, đã hiểu được ý mà Mộng Kiều Nhụy muốn ám chỉ.

“Tôi biết rồi.”

Cô hơi khống chế lại cảm xúc, sau đó đi về phía văn phòng của Mục Văn Hạo.

Diệp Ninh vừa mới đi qua đó, chị Dung lập tức chạy đến bên cạnh Mộng Kiều Nhụy.

“Ông chủ và Diệp Tử lại cãi nhau à?”

Hôm nay bầu không khí trong hậu trường vô cùng áp lực, sếp cãi nhau, người bị thương luôn luôn là mấy người làm công như bọn họ.

Mộng Kiều Nhụy nghĩ đến trạng thái của Mục Văn Hạo, mặt ủ mày chau.

Nếu chỉ là cãi nhau thôi thì tốt rồi.

Hiện tại Mục Văn Hạo tràn ngập ham muốn chiếm hữu với Diệp Ninh, không ngờ còn muốn phá hư hôn nhân của Diệp Ninh, sau đó chiếm lấy Diệp Ninh.

Nhưng Diệp Ninh là quân hôn, phá hư quân hôn là hành vi phạm tội đó.

 

Chỉ hi vọng Diệp Ninh có thể trấn an cảm xúc của Mục Văn Hạo, nhất định đừng để anh ta làm ra sự việc đáng sợ gì đó.

 

Diệp Ninh nhanh chóng đi đến trước cửa văn phòng của Mục Văn Hạo, cô sắp xếp lại những nội dung chuẩn bị nói chuyện với Mục Văn Hạo, sau đó mới đi gõ cửa phòng anh ta.

“Tôi đã nói là đừng có ai đến phiền tôi rồi!” Giọng nói âm trầm của Mục Văn Hạo từ trong phòng truyền ra.

Vệ sĩ đứng thẳng ở bên cạnh chỉ có thể cắn răng nói: “Ông chủ, là cô Diệp Tử đến.”

Diệp Tử chính là người Mục Văn Hạo để ý nhất, cô tới, bọn họ không dám không báo cáo.

Quả nhiên, Mục Văn Hạo không tiếp tục nổi giận, im lặng trong chốc lát rồi lên tiếng: “Vào đi.”

Vệ sĩ dùng tốc độ nhanh nhất mở cửa phòng ra.

Diệp Ninh vừa mới đi đến cửa thì mùi rượu nồng nặc đã xộc vào mũi.

Cô theo bản năng bịt mũi lại, sau đó chậm rãi đi vào.

Nếu Mục Văn Hạo đang trong trạng thái say rượu thì cô chuẩn bị lập tức đi ngay.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy Mục Văn Hạo ngồi trên sofa, sắc mặt bình thường, Diệp Ninh cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt của Mục Văn Hạo có chút lạnh nhạt, nhìn chằm chằm vào cô.

Diệp Ninh cũng không ngờ anh ta sẽ có thái độ như thế này.

Đến cả bầu không khí trong phòng cũng giống như đều đã đọng lại.

“Ông chủ Mục, tôi muốn nói chuyện với anh.

Lỗ mũi Mục Văn Hạo phát ra tiếng “hừ”, không biết là đồng ý hay từ chối nữa.

Diệp Ninh đứng tại chỗ vài giây, cuối cùng vẫn tiến lên vài bước, đi đến một bên khác của ghế sofa ngồi xuống.

“Hôm nay Vương Hinh Tuyết đã được đón về nhà, nhưng mà cô ta đã điên rồi.”

Mục Văn Hạo vẫn cứ trưng cái bản mặt như đã c.h.ế.t ra, nhưng mà lại trực tiếp thừa nhận nói: “Nếu cô ta dám đến địa bàn của tôi kiếm chuyện thì phải gánh vác hậu quả như thế.”

Diệp Ninh thở dài, quả nhiên là thế.

“Anh không sợ bị điều tra ra sau?”

Cô cảm thấy cô cần phải nhắc nhở người đàn ông không coi ai ra gì này một chút.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK