Lý Kiến Hoa vô cùng xấu hổ, hung dữ trừng mắt liếc nhìn mấy người bọn họ.
Cũng may anh ấy phát hiện hình như Ngô Hàm Nhu cũng không thèm để ý đến mấy chuyện này, nhanh chóng tiếp tục nói: "Trong khoảng thời gian tiếp theo, Ngô Hàm Nhu sẽ đảm nhiệm vị trí hát chính trong đội ca hát, hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn cho đoàn quan sát nước ngoài lần này."
Nếu nói lúc nãy là mọi người cố ý không muốn phản ứng gì, vậy thì hiện tại có thể nói là nổ tung.
Tất cả mọi người đều đổ dồn tầm mắt nhìn về phía Ngô Hàm Nhu, có người lộ ra vẻ khiếp sợ, có người nghi ngờ cũng có người không dám tin.
Phải biết rằng muốn làm người hát chính trong đội ca hát thì cần phải có kinh nghiệm biểu diễn phong phú, sau đó lại do trong đội tuyển chọn ra.
Lần trước Tôn Manh Manh phá cách được thăng chức, nhưng khi đó cô ấy cũng đã vào đoàn văn công được mấy tháng, hơn nữa còn là nhận nhiệm vụ vào lúc nguy cấp.
Nhưng mà Ngô Hàm Nhu mới vừa gia nhập đoàn được mấy ngày mà thôi, thậm chí còn chưa từng phối hợp với đội ca hát bài hát nào, hiện tại Lý Kiến Hoa lại nói cho mọi người rằng Ngô Hàm Nhu sẽ đảm nhiệm vị trí hát chính? !
Dựa vào cái gì chứ? !
Giờ phút này, đến cả Tôn Manh Manh luôn giữ hình tượng cực tốt thì cũng không khống chế được vẻ mặt, liên tục đánh giá Ngô Hàm Nhu.
"Đội trưởng, có phải anh nói nhầm rồi không? Cô ta không phải là thanh viên mới chỉ mới gia nhập đoàn văn công thôi sao?"
"Đúng đó đội trưởng, cô ta có kinh nghiệm gì mà đòi làm người hát chính chứ?"
. . .
Đối mặt với vô số người khó chịu chất vấn, Lý Kiến Hoa lại không hề hốt hoảng chút nào.
Anh ấy đương nhiên hiểu được suy nghĩ của mọi người, cũng biết rõ Ngô Hàm Nhu có thực lực này.
Cho nên anh ấy chỉ cần để Ngô Hàm Nhu biểu diễn một ít tài nghệ trước mặt mọi người là sẽ lập tức làm mọi người tâm phục khẩu phục ngay.
"Yên lặng nào."
Lý Kiến Hoa lên tiếng nói, lúc này tiếng chất vấn mới nhỏ đi một chút.
Anh ấy quay đầu nhìn về phía Ngô Hàm Nhu nói: "Hàm Nhu, cô hát một bài đi, vừa lúc cũng để mọi người làm quen luôn."
"Vì sao phải để bọn họ làm quen chứ?" Ngô Hàm Nhu đột nhiên lên tiếng hỏi ngược lại.
Vẻ mặt của Lý Kiến Hoa lập tức cứng lại.
Ngô Hàm Nhu không chút hoang mang nói: "Nếu anh để tôi đảm nhiệm vị trí hát chính trong đội ca hát thì đương nhiên là phải để mấy người này phối hợp tôi rồi. Hơn nữa hiện tại cũng không phải là lên sân khấu biểu diễn, vì sao tôi phải ca hát lấy lòng bọn họ chứ?"
". . ."
Cô ta vô cùng bình tĩnh nói ra những lời này, nhưng mà lọt vào tay những người khác thì tất cả đều biến thành vẻ kiêu căng và khinh thường bọn họ.
Mặt Lý Kiến Hoa đen lại, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết phải phản ứng như thế nào
“Đội trưởng, rõ ràng cô ta đang khinh thường đội ca hát của chúng ta, người như thế này sao có thể làm người hát chính của chúng ta được chứ?”
Hiện tại Ngô Hàm Nhu đã chọc rất nhiều người tức giận.
Nhưng mà rõ ràng là cô ta không thèm để ý chuyện này, ngược lại giống như còn đổ thêm dầu vào lửa, nhìn Lý Kiến Hoa nói: “Đội trưởng Lý, nếu nơi này không cần tôi, vậy tôi đi về đâu.”
Toàn bộ ngũ quan trên mặt Lý Kiến Hoa đều nhăn lại thành một cục, đây là lần đầu tiên anh ấy gặp được người biết điều như thế.
“Cô không được đi!”
Khó khăn lắm mới có thể thuyết phục cô ta đến đội ca hát, hiện tại không có gì quan trọng bằng việc hoàn thành biểu diễn cho đoàn quan sát nước ngoài, cho nên cuối cùng người thỏa hiệp chủ có thể là anh ấy và toàn bộ đội ca hát.
“Nếu hiện tại cô không muốn hát thì không cần hát.”
Dù sao chờ lần tập luyện tiếp theo, mọi người đều sẽ hiểu biết được thực lực của cô ta.
Không đợi Lý Kiến Hoa nói hết câu, trong sảnh đã tràn ngập tiếng cảm thán nghi ngờ đầy khó chịu.
Lý Kiến Hoa cũng không thèm để ý đến ý kiến của những người khác, trực tiếp sắp xếp vị trí cho Ngô Hàm Nhu.
TBC
Dưới ánh nhìn chăm chú đầy tức giận của mọi người, Ngô Hàm Nhu không nhanh không chậm đi qua đó.
Lúc này, Diệp Ninh vốn dĩ đã phải rời đi lại vẫn còn đang đứng ở cửa sau nhìn thấy hết tất cả những gì vừa mới diễn ra.
Cô có thể nhận ra Ngô Hàm Nhu thật sự không hề muốn ở lại đoàn văn công tí nào, cũng lại một lần nữa chứng minh Ngô Hàm Nhu thật sự vì cô nên mới đến nơi này.
Cô ta tiếp cận cô như thế, rốt cuộc là có mục đích gì chứ?!