Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ninh hoàn toàn không có hứng thú gì với bạn bè mà anh ta nói đến.

“Việc này tuyệt đối không phải là tôi cưỡng ép bắt buộc cô nhất định phải làm, nhưng cô cũng không thể ỷ vào việc tôi chiều cô nên cố ý gặp chuyện gì cũng muốn làm trái ý tôi, đúng không?” Mục Văn Hạo chỉ cần nhìn thoáng qua là đã nhận ra trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì.

Diệp Ninh lạnh lùng nhắc nhở: “Ông chủ Mục sắp sửa đính hôn rồi, sau này đừng nói mấy lời không nên nói này nữa.”

“Tôi cảm thấy không có câu nào là không nên nói cả, cô là trụ cột của Hồng Hải, tôi làm ông chủ, cưng chiều cô một chút không phải là chuyện đương nhiên sao? Còn chuyện đính hôn, nếu cô không thích thì chỉ cần nói một câu, tôi có thể hủy bỏ việc này ngay lập tức.”

TBC

Mục Văn Hạo đang vô cùng chờ mong Diệp Ninh có thể biểu hiện ra cảm xúc ghen tị hoặc ghen tuông gì đó, cản không cho anh ta đính hôn nữa kìa.

Nhưng mà hiển nhiên chuyện này chỉ là mơ tưởng viễn vông mà thôi.

“Tôi chúc anh và Mộng Kiều Nhụy có thể trăm năm hạnh phúc, bạc đầu đến già, vĩnh viễn đều không lìa xa.” Diệp Ninh lại một lần nữa bày tỏ rõ thái độ của thân.

Mục Văn Hạo không nhận được câu trả lời mà anh ta mong muốn, chỉ cảm thấy cực kỳ nhàm chán.

Diệp Ninh nói xong câu nói đó, trong xe rơi vào sự im lặng giống như mọi người đều đã chết…

Đại viện gia thuộc của quân khu

Chu Giai Bội sợ hãi đứng ở trước cửa, nơi này không cho phép người ngoài tùy tiện tiện ra vào, cho nên cô ấy chỉ có thể đứng ở bên ngoài chờ.

Cũng may Cố Phong đã từ quân doanh về nhà rồi, không bao lâu sau đã từ bên trong đi ra, cô ấy lập tức nhanh chóng chạy lên đón.

“Anh Cố.”

Cố Phong nhìn thấy mặt cô ấy lộ ra vẻ sốt ruột, phản ứng đầu tiên là chắc chắn đã xảy ra chuyện quan trọng gì rồi, cho nên đã trễ thế này mà cô ấy vẫn phải chạy đến đây tìm anh.

“Đừng sốt ruột, cứ từ từ mà nói, có chuyện gì thế?”

“Hôm nay em đi ăn cơm với chị dâu, nhưng mà mới ăn được một nửa, chị ấy đã bị người khác kêu đi rồi.” Chu Giai Bội không sốt ruột không được, tuy rằng Diệp Ninh là chủ động đi lên xe người kia, nhưng mà cô ấy cứ có cảm giác người kia không giống như người tốt.

Sắc mặt Cố Phong lập tức thay đổi, đến cả tiếng nói cũng theo bản năng cất cao lớn hơn vài phần: “Em nói Tiểu Ninh hả?!”

 

Chu Giai Bội gật đầu thật mạnh.

Cố Phong hỏi tiếp: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Tiểu Ninh bị ai dẫn đi? Em nói cho rõ ràng!”

Chu Giai Bội thấy Cố Phong trở nên sắc bén như thế, hoảng sợ, đây là lần đầu tiên cô ấy biết thì ra Cố Phong cũng có một mặt lạnh lùng như thế.

Cô ấy ấp úng kể lại đầu đuôi mọi chuyện lần nữa.

“Là, là như vậy đó. Lúc chị dâu rời đi cũng không có nói gì, nhưng mà em cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cho nên mới, mới đến chỗ này...”

Cô ấy không biết mình làm thế có phải là chuyện bé xé ra to không, nhưng mà vẫn cứ lo lắng cho Diệp Ninh.

Cố Phong nghe cô ấy kể lại toàn bộ mọi chuyện xong, ngược lại trở nên bình tĩnh.

Thông qua những gì cô ấy miêu tả thì Diệp Ninh chắc chắn có biết người này, hơn nữa còn chủ động đi cùng với đối phương.

Lúc cô rời đi cũng không hề để lại bất cứ ám chỉ gì cho Chu Giai Bội, thậm chí còn tính tiền cho Chu Giai Bội rồi mới rời đi, cho nên chắc là sẽ không có nguy hiểm gì.

Chắc là bạn bè mà cô quen biết tìm cô có chuyện gì đó, cô không giải thích với Chu Giai Bội mà đã đi theo đối phương luôn rồi.

Chu Giai Bội nhìn Cố Phong liên tục thay đổi sắc mặt, không dám thở mạnh.

Một lúc sau, cuối cùng Cố Phong cũng không phục lại sắc mặt bình tĩnh, nói với cô ấy: “Không cần lo lắng, có lẽ chị dâu của em không có việc gì đâu.”

“Thật sao ạ?” Chu Giai Bội cực kỳ kích động, thở phào nhẹ nhõm, sau đó ý thức được có lẽ cô ấy đã quá nhạy cảm rồi: “Anh Cố, có phải em chuyện bé xé ra to rồi không? Trước kia lúc em còn ở nhà, cha mẹ em cũng nói em cứ thích suy nghĩ lung tung.”

“Không có gì, để anh đưa em về nhà.”

Hiện tại trời đã tối sầm xuống rồi, Cố Phong cũng không yên tâm để cô ấy đi đường đêm về nhà một mình.

“Không cần phiền anh Cố, em đi về một mình là được rồi, anh Cố cứ ở nhà chờ chị dâu về đi.” Chu Giai Bội từ chối không cho Cố Phong đưa cô ấy về, sau đó tung tăng rời đi.

Cố Phong nhìn theo bóng dáng hệt như một đứa con nít của Chu Giai Bội, chờ hoàn hồn lại, nghĩ đến Diệp Ninh lên xe của một người đàn ông xa lạ, anh vừa lo lắng, trong lòng lại vừa dâng lên một ít cảm xúc không thể miêu tả rõ được.

Cảm xúc này làm anh cảm thấy rất bực bội, càng thêm bất an, ước gì có thể lập tức nhìn thấy Diệp Ninh ngay, hỏi cho rõ ràng mọi chuyện.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK