Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối nay, phòng ca múa Hồng Hải gần như là kín người.

Cả trai lẫn gái đang vặn vẹo dưới sàn nhảy.

Màn trình diễn bên trên sân khấu thì lại càng cực kỳ nóng bỏng.

Ánh đèn đong đưa, làm người ta hoa cả mắt.

Mục Văn Hạo cầm ly rượu nói chuyện với phóng viên tòa soạn ngồi ở bên cạnh.

“Ông chủ Mục, bài báo về tiệc đính hôn lần trước của anh đã được rất nhiều dân chúng chú ý đến. Chúng tôi muốn đăng thêm một vài báo nối tiếp cho riêng anh, để các dân chúng có thể hiểu biết hơn về câu chuyện truyền kỳ của anh.”

Đây là lần đầu tiên Vạn Xuân Huy được phỏng vấn người có cấp bậc như Mục Văn Hạo, lúc nói chuyện cũng cực kỳ cẩn thận.

Lúc trước là Mục Văn Hạo chủ động đến tìm tòa soạn của bọn họ, yêu cầu đăng báo về tiệc đính hôn của anh ta, mà số báo đó cũng trở thành số báo có doanh số bán chạy nhất. Tòa soạn đánh giá cao giá trị thương mại của Mục Văn Hạo, làm cho bọn họ nhất định phải lấy được thêm tin tức về Mục Văn Hạo.

Mục Văn Hạo không có quá nhiều hứng thú: “Không cần thiết phải đăng tải số tiếp theo.”

Anh ta không có quá nhiều thời gian đi ứng phó mấy người không liên quan.

Vạn Xuân Huy vội vàng giải thích: “Báo chí của tòa soạn của chúng tôi không chỉ tiêu thụ trong thành phố mà còn có doanh số nhất định ở tỉnh thành nữa, cũng có thể trợ giúp nhất định trong việc gia tăng mức độ nổi tiếng của Hồng Hải.

Mục Văn Hạo là một người làm ăn, đương nhiên sẽ càng để ý đến ích lợi hơn.”

“Cậu nhóc, cậu cảm thấy Hồng Hải còn cần báo chí quảng cáo để nổi tiếng à?” Trong giọng nói của Mục Văn Hạo tràn ngập tự tin và kiêu ngạo.

Vạn Xuân Huy nhìn xung quanh đều kín chỗ ngồi, trong khoảng thời gian cũng á khẩu không trả lời được.

Lúc này âm nhạc trên sân khấu dừng lại, mà cảm xúc trong vũ trường cũng lập tức sôi trào.

Vạn Xuân Huy thấy các khách hàng đột nhiên trở nên cuồng nhiệt như thế cũng hoảng sợ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà không bao lâu sau anh ta đã nghe được tất cả mọi người đều đang gọi to tên của Diệp Tử.

Lúc này đến cả Mục Văn Hạo luôn có vẻ lười nhác cũng lập tức ngồi thẳng người, đảo mắt nhìn thẳng về phía sân khấu.

Một màn lụa mỏng mềm mại từ trên giữa sân khấu rơi xuống, sau đó một bóng dáng xuất hiện ở đằng sau màn lụa.

 

Bầu không khí trong vũ trường cũng lập tức đạt đến một tầm cao mới.

Âm nhạc lại vang lên, phòng ca múa ầm ĩ lại giống như bị nhấn nút tạm dừng, chỉ còn lại tiếng hát giống như tiếng trời kia.

Gương mặt lạnh nhạt của Mục Văn Hạo lộ ra một nụ cười như có như không, ánh mắt khi nhìn về phía bóng dáng kia gần như lộ ra vẻ si mê.

Vạn Xuân Huy ngơ ngác nhìn chằm chằm sân khấu, toàn thân cũng đã bị hấp dẫn.

Từ trước đến nay anh ta không thích nơi như phòng ca múa, nhưng hiện tại thật sự là rất kinh ngạc.

Sao lại có thể có một tiếng hát êm tai như thế chứ?

Ca khúc này chỉ trên trời mới có, ở trần gian hiếm khi mà nghe được mấy lần.

Trong một góc phòng ca múa, một người đàn ông đè thấp vành nón, cảm nhận được trái tim đang đập điên cuồng trong lòng ngực, ánh mắt cực nóng cũng đang nhìn về phía Diệp Ninh trên sân khấu.

Thì ra đây mới cô chân thật nhất sao!

TBC

Sáng rọi chói mắt, mạnh mẽ lại độc lập!

Mục Văn Hạo hưởng thụ sự cuồng nhiệt của những người xung quanh dành cho Diệp Ninh.

Mà cuối cùng người phụ nữ kia sẽ thuộc về anh ta!

“Cậu cảm thấy thế nào?”

Những lời này là đang hỏi Vạn Xuân Huy đã hoàn toàn mê mẩn.

Vạn Xuân Huy chợt hoàn hồn, ý thức được bản thân mất kiểm soát, lập tức đỏ mặt.

“Cuối cùng tôi cũng hiểu được vì sao lại có nhiều người thích cô Diệp Tử đến thế rồi.”

Gần như chỉ trong thời gian hát một bài hát, anh ta cũng đã muốn thần phục trong tiếng hát của Diệp Tử.

Mục Văn Hạo vô cùng hài lòng trước câu trả lời này.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK