Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Phong nhìn chữ ký của Diệp Ninh trên đơn ly hôn, cánh tay thoáng hiện lên gân xanh.

Bầu không khí trong phòng áp lực đến mức làm người ta ngạt thở.

“Như vậy là được đúng không?” Giọng của Diệp Ninh có hơi trầm thấp.

Cô cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác gì.

Cố Phong cứng đờ người gật đầu, cất đơn ly hôn đi.

“Tuy rằng chúng ta đã ly hôn, nhưng cho dù sau này em có chuyện gì thì cũng đều có thể đến tìm anh.”

Có trời mới biết để nói ra câu nói này, anh đã phải vất vả như thế nào.

Diệp Ninh quyết định im lặng.

Đã đến nước đường này rồi, hiện tại cần gì phải nói những lời này chứ.

Cố Phong buộc bản thân phải đứng lên, đi lấy hành lý.

“Sau này anh sẽ ở lại ký túc xá của doanh bộ...”

Cố Phong còn chưa kịp nói mấy câu kiểu như sau này cô cứ yên tâm ở lại nơi này thì đã bị Diệp Ninh lạnh nhạt ngắt lời.

“Nếu chúng ta đã ly hôn, vậy tôi cũng không còn thân phận gì để tiếp tục ở lại nơi này. Tôi sẽ nhanh chóng dọn ra khỏi đại viện.”

“Em có thể ở lại chỗ này!” Cố Phong có chút sốt ruột.

Ít nhất ở nơi này, cô sẽ an toàn.

Diệp Ninh cười cười: “Anh cũng hiểu tôi mà.”

Sắc mặt của Cố Phong xám xịt như tro tàn, anh đương nhiên là hiểu, cô kiêu ngạo như thế, sao có thể tiếp tục ở lại nơi này chứ.

“Vậy em có thể tạm thời đừng sốt ruột tìm nhà được không? Sau này anh sẽ không quay về nữa.”

Diệp Ninh nhìn thấy anh lộ ra dáng vẻ quan tâm như thế, âm thầm thở dài trong lòng.

 

Lần này cô đã không từ chối dứt khoát như thế nữa.

“Cho dù tôi muốn đi tìm ngay thì cũng tìm không được mà.”

Cô nói xong những lời này, giữa hai người lại rơi vào yên tĩnh giống như c.h.ế.t chóc.

Không biết bao lâu sau, giọng nói áp lực của Cố Phong lại vang lên: “Anh đi đây.”

“Được rồi.” Diệp Ninh đồng ý, không liếc nhìn anh thêm lần nào.

Cố Phong xách theo hành lý, bước ra khỏi cửa, tay đã đặt lên then cửa, lại dừng lại.

Anh đột nhiên rất muốn hỏi Diệp Ninh, chẳng lẽ cô thật sự không hề có chút lưu luyến gì đối với cuộc hôn nhân của bọn họ sao?

Nhưng ly hôn là do anh đưa ra, sao anh có thể hỏi ra câu hỏi khốn nạn này chứ?

Hơn nữa từ năm ngoái cô cũng đã bày tỏ rõ thái độ muốn ly hôn rồi.

Lúc đó là bởi vì gia đình, còn có chuyện sự nghiệp của anh, cho nên cô mới lựa chọn tiếp tục chịu đựng cuộc hôn nhân này.

Hiện tại anh trả lại sự tự do cho cô, cũng đã tự cắt đứt cơ hội lớn nhất giữa hai người bọn họ.

Diệp Ninh nhìn thấy bóng dáng của Cố Phong vẫn cứ đứng yên không nhúc nhích, cho dù đã đến nông nỗi này rồi, nhưng cô vẫn hi vọng Cố Phong có thể nói cho cô biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?

Nhưng mà cô chắc chắn sẽ phải thất vọng, vài giây sau, Cố Phong mở cửa phòng, không thèm quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài.

Căn phòng chỉ còn lại một mình cô im phăng phắc, không có một tiếng động.

Diệp Ninh không đau lòng, không có hành động gì, trong đầu liên tục xuất hiện tất cả mọi chuyện đã diễn ra từ khi cô sống lại đến bây giờ.

Một năm nói ngắn cũng không ngắn, nói dài cũng không dài.

Nơi này là nơi mà cô đã sinh sống được một năm, ngay từ đầu còn có chút xa lạ, mới mẻ, mọi người đều muốn né xa cô, hiện tại cô đã hòa nhập được với mọi người, nếu nói không lưu luyến thì đương nhiên là không thể.

TBC

Nơi này có mồ hôi của cô, sự cố gắng của cô, quá trình trưởng thành của cô.

Nhưng mà như thế cũng tốt, ngay từ lúc bắt đầu cuộc hôn nhân này cũng đã là một sự sai lầm, hiện tại mọi thứ cũng về đúng với vị trí của nó.

Chỉ hi vọng sau này cô và Cố Phong đều sẽ mạnh khỏe, đều sẽ có được tương lai mà mình mong muốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK