Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn văn công.

Lần tập luyện cuối cùng, đội nhạc khí và đội ca hát đã hợp tác khá hoàn mỹ.

Đến cả Từ Minh Vũ và Lý Kiến Hoa cũng đều nhịn không được vỗ tay.

Ngô Hàm Nhu đứng ở giữa đội ca hát, hào quang của bản thân toát ra bốn phía.

Bởi vì cô ta, mấy ngày nay hai đội ngũ có thể nói là luyện tập đến mức mất ăn mất ngủ, tiến bộ có thể dùng từ thần tốc để hình dung, thực lực cũng tiến bộ vượt bậc.

“Tốt! Đều rất tốt!”

Lý Kiến Hoa lớn tiếng khen ngợi.

Ngày mai đoàn quan sát sẽ đến, dùng trạng thái như thế này để biểu diễn, bảo đảm sẽ không có bất cứ sai lầm nào.

Tuy rằng Từ Minh Vũ không biểu hiện khoa trương như thế, nhưng mặt mày cũng lộ ra vẻ hài lòng.

“Hôm nay tạm thời tập luyện đến đây thôi, mọi người tan ca về nhà nghỉ ngơi cho khỏe vào, chào đón ngày mai tiến đến!” Hiện tại Lý Kiến Hoa có thể nói là cực kỳ tự tin, ánh mắt khi nhìn về phía Ngô Hàm Nhu giống như đang nhìn cục cưng.

“Hừ! Rõ ràng đây là kết quả của sự cố gắng của tất cả mọi người, làm cứ như là tất cả đều là công lao của Ngô Hàm Nhu vậy.”

Ngoài hành lang, Trịnh Thư Vân tức giận bất bình nói, những người khác cũng rối rít hùa theo.

Mọi người tôi một câu, cô một câu, tất cả đều biểu đạt sự khó chịu về Ngô Hàm Nhu.

Diệp Ninh cảm thấy Ngô Hàm Nhu thật sự là một người tài, chỉ một mình cô ta mà đã có thể làm mối quan hệ của đội nhạc khí và đội ca hát trở nên hoàn toàn hòa thuận.

“Diệp Ninh, sao cô không nói tiếng nào thế? Cô nói coi có phải Ngô Hàm Nhu quá đáng lắm không?” Trịnh Thư Vân phát hiện cô không hề nói gì, lập tức hỏi ý kiến của cô.

Sau đó tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Diệp Ninh.

“Đúng là thái độ của Ngô Hàm Nhu có hơi quá đáng, nhưng mà cô ta xuất hiện cũng đã tạo ra được hiệu ứng cá da trơn cho đội.” Diệp Ninh nghĩ thế nào thì nói thế đấy.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu cô nói thế là có ý gì.

 

“Hiệu ứng cá da trơn là cái quái gì thế?”

Có mấy người đồng thanh hỏi, cảm thấy cụm từ này rất xa lạ.

Diệp Ninh nhìn mấy gương mặt tò mò này, cô vốn dĩ cũng chỉ thuận miệng nói thôi, không ngờ lại làm mấy người bọn họ có hứng thú.

“Hiệu ứng cá da trơn chính là bỏ cá da trơn vào chung đàn với cá mòi để nuôi, bởi vì cá da trơn sẽ liên tục bơi lội truy đuổi, khơi dậy dục vọng cầu sinh của cá mòi.”

“Tôi biết cá da trơn rồi, nhưng mà cá mòi là cá gì thế?”

TBC

Diệp Ninh còn chưa nói hết câu thì Trịnh Thư Vân đã tiếp tục hỏi.

Hơn nữa không chỉ có cô ấy không biết mà ngoại trừ Diệp Ninh ra, tất cả mọi người ở đây đều không biết.

Diệp Ninh dở khóc dở cười, không lẽ cô còn phải phổ cập cho bọn họ biết về các loài cá nữa hả?

“Thì là một loại cá đó. Đây cũng chỉ là cách so sánh mà thôi, chúng ta là cá mòi, mà Ngô Hàm Nhu chính là cá da trơn. Trước kia chúng ta quá an nhàn, làm việc cũng không có tính tích cực và động lực. Sau khi Ngô Hàm Nhu xuất hiện, cô ta dùng thái độ và lời nói để kích thích chúng ta, làm chúng ta có dục vọng muốn trở nên tốt hơn nữa, cho nên mới tạo ra được hiệu quả như thế này.”

Lần này thì tất cả mọi người đều đã hiểu rồi, mọi người đều lộ ra vẻ mặt suy ngẫm.

Phân tích của Diệp Ninh thật sự khá có lý.

“Nếu nói như thế thì chúng ta còn phải cảm ơn Ngô Hàm Nhu nữa à?” Trịnh Thư Vân không quá muốn chấp nhận kết luận này.

Diệp Ninh khẳng định nói: “Nếu cứ nhất quyết tính toán rõ ràng thì cũng không phải là không thể.”

Sắc mặt của Trịnh Thư Vân trở nên khá khó coi, Diệp Ninh ho khan, đổi đề tài.

“Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là chính chúng ta có khát vọng muốn tiến bộ và thực lực, mà kết quả này cũng là do chúng ta cố gắng mới đạt được.”

Trịnh Thư Vân lập tức bắt được cơ hội, hai mắt lại sáng lên lần nữa.

“Đúng vậy! Quan trọng nhất đương nhiên vẫn cứ là chúng ta!”

Mọi người đang dần ỉu xìu xuống cũng tươi tỉnh vui vẻ trở lại.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK