Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật sự không có sao?” Diệp Ninh nghi ngờ câu trả lời này của Cố Phong.

Cố Phong nghiêm túc khẳng định lại lần nữa: “Thật sự không có.”

Cho dù là không có thật hay là anh đang cố ý giấu diếm, nếu anh đã quyết định không nói thì Diệp Ninh cũng không thể tiếp tục hỏi nữa.

“Em còn chưa có hứa với anh đâu, sau này em có thể hạn chế tiếp xúc với anh ta không?” Cố Phong cực kỳ để ý chuyện này.

Diệp Ninh do dự vài giây, nhẹ nhàng gật đầu.

Thật ra không cần Cố Phong dặn do, dạo gần đây cô cũng đã cực lực né tránh Mục Văn Hạo.

Hiện tại cô chỉ hi vọng cho Mục Văn Hạo đính hôn xong, Mộng Kiều Nhụy có thể làm anh ta bớt bớt lại một chút.

“Về nhà thôi.”

Cố Phong dịu dàng ngắt mạch suy nghĩ của Diệp Ninh, làm Diệp Ninh cảm thấy rất không quen.

Hơn nữa cô phát hiện Cố Phong vẫn còn đang nắm tay cô.

Cô theo bản năng muốn rút tay về, nhưng mà vừa mới có động tác thì Cố Phong đã bá đạo càng nắm chặt hơn.

TBC

Diệp Ninh nhận ra ý đồ của anh, cũng không muốn đứng giữa đường phố nói chuyện này với anh, dứt khoát kệ anh luôn.

Cố Phong cảm nhận được cô thỏa hiệp, đáy mắt hiện ra chút ý cười nhè nhẹ.

Hai người cứ như thế nắm tay trên đường lớn chậm rãi đi đến, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của mấy người qua đường.

Không chỉ vì vẻ ngoài vô cùng xứng đôi của hai người mà còn là vì trạng thái ân ái của bọn họ.

Ở thời đại này người dân cũng không phóng khoáng như thế, không có quá nhiều nam nữ nắm tay đi đường, hơn nữa Cố Phong còn mặc quân trang, lại càng hấp dẫn ánh mắt của mọi người hơn.

Diệp Ninh thì lại không thèm để ý đến mấy ánh nhìn chăm chú kia, khóe mắt nhìn thoáng qua Cố Phong ở bên cạnh.

Cố Phong không chỉ không lộ ra chút ngượng ngùng nào, khóe miệng ngược lại còn luôn treo lên ý cười.

Trạng thái ở chung như thế này thật sự rất tốt, có trong nháy mắt nào đó, Diệp Ninh thậm chí cảm nhận được cảm giác ngọt ngào như đang yêu đương.

Nhưng mà cô lại nhanh chóng lắc đầu, tỉnh táo.

 

Sở dĩ hiện tại cô có thể đứng ở bên cạnh người đàn ông này là bởi vì cô đủ ưu tú.

Nếu như là cô của quá khứ, chỉ sợ cả đời Cố Phong cũng sẽ không thèm nhìn cô cái nào.

Nói đến cùng thì vẫn chỉ là vì bề ngoài của cô mà thôi.

Cố Phong đương nhiên không biết dọc theo đường đi này, trong lòng Diệp Ninh đã thay đổi bao nhiêu suy nghĩ, anh chỉ muốn cứ đi mãi như thế, không bao giờ chia lìa.

Đi vào đại viện quân khu, Cố Phong cũng không nỡ buông tay Diệp Ninh ra.

Người trong đại viện nhìn thấy bọn họ như thế, tất cả đều lộ ra nụ cười thấu hiểu.

Chờ hai người đi đến cửa nhà, Diệp Ninh muốn lấy chìa khóa để mở cửa, lúc này Cố Phong mới lưu luyến buông tay cô ra.

Toàn bộ bàn tay của Diệp Ninh đã vô cùng ấm áp.

Cô không nói gì, chỉ lo mở cửa, Cố Phong cũng không mở miệng.

Chờ đến khi hai người đi vào phòng, đến cả bầu không khí cũng trở nên hồi hộp lại đầy mập mờ.

Diệp Ninh nhìn Cố Phong nói: “Anh đi thay quần áo, tắm rửa trước đi.”

Cố Phong xử lý công việc xong lập tức từ doanh bộ chạy vội về, đường xa vất vả, thậm chí trên cằm còn lún phún ít râu ngắn. Vừa nhìn là biết ngay mấy ngày nay anh bận đến mức nào.”

“Được rồi.”

Cố Phong đồng ý vô cùng dứt khoát, mở tủ quần áo tìm một bộ đồ sạch sẽ.

Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý, dự định nói cho rõ ràng với anh.

Chẳng qua cô còn chưa suy nghĩ kỹ xem phải mở miệng như thế nào.

Hai mươi phút sau, Cố Phong rửa mặt xong, toàn thân có vẻ sáng sủa sạch sẽ hẳn ra.

“Tối nay em ăn cái gì? Anh đi nấu cho em.”

Cố Phong vừa hỏi thăm ý kiến của Diệp Ninh, vừa tìm kiếm xem trong nhà còn có cái gì để ăn không.

Diệp Ninh biết anh chắc chắn cũng đã rất mệt: “Trong tủ có mì, anh nấu mì đơn giản là được rồi.”

“Được, để anh nấu.” Cố Phong không hề do dự, tìm được mì, cầm thêm trứng và một ít rau xanh xuống lầu nấu cơm.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK