Mục Văn Hạo thuận thế nói: “Chuyện này thì có cái gì phải do dự chứ, chắc cô cũng không muốn cô sẽ làm trụ cột cho Hồng Hải cả đời mà đúng không?”
Anh ta quá hiểu biết Diệp Ninh, tạm gác gút mắt tình cảm của hai người sang một bên không nói, cô tuyệt đối là một người phụ nữ rất muốn phát triển sự nghiệp.
Ánh mắt Diệp Ninh hơi lóe lên, đương nhiên là cô muốn thoát khỏi Hồng Hải rồi.
Nhưng mà nếu như thế thì cũng có nghĩa là ở sự việc này cô lại thiếu Mục Văn Hạo một ân tình cực lớn.
Tuy rằng Lý Tử Hằng nói rất nhẹ nhàng, nhưng Diệp Ninh lại biết rõ một người phụ trách của công ty lớn như thế này, lại tìm trong phạm vi cả nước, muốn tìm loại ca sĩ gì mà tìm không ra chứ, chắc chắn sẽ không đột nhiên không lý do mà đi lựa chọn cô.
Nếu nói trong sự kiện này không có Mục Văn Hạo đứng ra giới thiệu và làm gì đó thì chắc chắn là không thể nào.
Hiện tại cô đang cực lực muốn vạch rõ giới hạn với Mục Văn Hạo, sao có thể nhận sự giúp đỡ của anh ta được chứ.
“Cảm ơn chủ nhiệm Lý đã thưởng thức, nhưng mà chuyện này tôi cần phải suy nghĩ nghiêm túc, sau đó mới có thể trả lời anh được.”
Lý Tử Hằng không ngờ đã nói đến nước này rồi mà cô vẫn không thể đưa ra đáp án, đối với bất cứ người nào mà nói, đây đều là cơ hội tốt để nổi tiếng.
“Đương nhiên là không thành vấn đề, cô cứ suy nghĩ cho kỹ, có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào.”
Diệp Ninh gật đầu đồng ý, hơn nữa cũng cất danh thiếp đi. Cô không tiếp tục ở lại chỗ này, chỉ nói chuyện đơn giản với Lý Tử Hằng vài câu rồi lập tức đứng dậy rời đi.
Lần này Mục Văn Hạo cũng không kiên quyết giữ cô lại, chỉ dặn dò tài xế đưa cô về.
Diệp Ninh vốn dĩ định từ chối, lại bị Mục Văn Hạo nói một câu: “Nếu cô không muốn tài xế đưa cô về thì tôi tự đưa cô về vậy” ngắt lời.
“Văn Hạo, cậu nói thật cho tôi biết đi, cậu và cô Diệp đó có quan hệ như thế nào vậy?”
Chờ Diệp Ninh rời đi rồi, Lý Tử Hằng vẫn cứ hỏi ra chuyện mà anh ta tò mò nãy giờ.
Diệp Ninh là phụ nữ đã có chồng, hơn nữa còn là quân tẩu, tính ra thì tuyệt đối không có khả năng có quan hệ này với Mục Văn Hạo.
Nhưng mà có thể làm Mục Văn Hạo đích thân ra tay làm việc, chủ động liên hệ với anh ta, điều này cũng đã chứng minh tầm quan trọng của người phụ nữ này với Mục Văn Hạo.
Bên cạnh Mục Văn Hạo chưa bao giờ thiếu phụ nữ xinh đẹp, nhưng còn chưa thấy người nào có thể làm anh ta tốn nhiều công sức như thế.
Mục Văn Hạo cười nhạt nói: “Không có quan hệ gì hết.”
Ít nhất hiện tại không có.
Lý Tử Hằng nhìn thấy anh ta có phản ứng như thế, ngược lại càng thêm xác định anh ta đối với Diệp Ninh không được bình thường.
“Không ngờ còn có phụ nữ có thể làm cậu lãng tử hồi đầu đó, nhưng mà tôi vẫn phải nhắc nhở cậu một chuyện, với thân phận hiện tại của cô ấy, cậu và cô ấy sẽ không có tương lai.”
Nhưng mà anh ta cũng biết rất Mục Văn Hạo chắc chắn sẽ không thèm để ý đến lời nhắc nhở của anh ta nói.
Quả nhiên Mục Văn Hạo hờ hững không thèm để ý nhún vai, có tương lai hay không thì là do anh ta quyết định.
Lý Tử Hằng bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Tôi không thể nhúng tay vào chuyện riêng của hai người, nhưng mà tôi thật sự rất muốn hợp tác với cô Diệp, chuyện này cậu cố gắng thuyết phục cô ấy cho tôi đi.”
Đúng là ngay từ đầu anh ta là vì Mục Văn Hạo đề cử nên mới cố ý từ kinh thành chạy đến nơi này.
Nhưng mà sau khi anh ta nghe Diệp Ninh ca hát xong rồi, những chuyện khác đều không còn quan trọng nữa.
Anh ta có dự cảm một khi ca khúc của Diệp Ninh được phát hành, tuyệt đối sẽ tạo lên cơn gió lốc bùng cháy mới trong thị trường.