Buổi trưa lúc Diệp Ninh ở trong nhà ăn ăn cơm thì có nhìn thấy người của bộ phận diễn kịch đều cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm, nhưng lại không thấy bóng dáng Chu Giai Bội đâu cả.
Bởi vì cô không quá quen thuộc với các thành viên trong bộ phận diễn kịch, cho nên cũng không tiện trực tiếp dò hỏi, vẫn luôn chờ đến khi Trương Quốc Trụ xuất hiện trong nhà ăn, cô mới báo cho Trịnh Thư Vân ngồi ở bên cạnh một tiếng, sau đó một mình đi đến trước bàn cơm của Trương Quốc Trụ.
“Đạo diễn Trương, sao anh đến ăn cơm trễ thế?”
Diệp Ninh nửa đùa nửa nghiêm túc nói.
Hiện tại trong nhà ăn không còn lại bao nhiêu người, cô cũng đã ăn no rồi.
Trương Quốc Trụ nhìn thấy cô, gương mặt vốn luôn nghiêm túc lập tức xuất hiện nụ cười, nhiệt tình gọi: “Diệp Ninh, mau ngồi đi.”
Diệp Ninh nhìn thấy kịch bản đặt trên bàn cơm, lập tức biết Trương Quốc Trụ chắc chắn là bởi vì chỉnh sửa kịch bản cho nên mới đi ăn cơm trễ như thế.
Chắc tìm khắp cả cái đoàn văn công này cũng không tìm ra được người thứ hai luôn mất ăn mất ngủ vì công việc như anh ta.
“Đây là kịch bản tôi vừa mới viết, cô mau xem giúp tôi đi.”
Trương Quốc Trụ gặp được Diệp Ninh, giống như nhìn thấy cứu tinh, lập tức đưa bản thảo mà bình thường anh ta sẽ không cho người khác chạm vào đưa đến trước mặt Diệp Ninh.
Diệp Ninh dở khóc dở cười, cô chỉ là muốn đến hỏi thăm tình hình của Chu Giai Bội ở bộ diễn kịch thôi, không hề có ý định rước thêm việc vào người.
“Đạo diễn Trương, thời gian nghỉ trưa của tôi có hạn.”
Cô đang nói sự thật, chờ lát nữa cô sẽ lại phải bắt đầu tập luyện, tuyệt đối không có đủ thời gian để xem xong kịch bản.
Trương Quốc Trụ còn muốn tiếp tục thuyết phục, Diệp Ninh lại lập tức dời đề tài đi: “Đạo diễn Trương, Chu Giai Bội ở bộ phận diễn kịch có quen chưa?”
“Chu Giai Bội?” Trương Quốc Trụ nghe thấy cái tên này, hơi khó hiểu trong tích tắc, vài giây sau mới phản ứng lại: “Cô nói thành viên mới vừa mới gia nhập mấy ngày trước đúng không? Cô gái đó cũng khá tốt đó, lại cồn rất nghe lời.”
Tuy rằng ngoài miệng Trương Quốc Trụ nói như thế, nhưng Diệp Ninh cũng nhận ra Chu Giai Bội ở bộ phận diễn kịch có lẽ cũng không được quá coi trọng, nếu không thì lúc nãy Trương Quốc Trụ cũng không đến mức không nhớ ra nỗi tên của cô ấy.
“Cô có quen cô gái kia hả?”
Trương Quốc Trụ phản ứng lại, không khỏi cẩn thận hỏi thăm.
Thật ra cũng không thể trách anh ta không nhớ rõ Trương Quốc Trụ, bởi vì chuyện nghênh đón đoàn quan sát nước ngoài, mấy ngày nay toàn bộ bộ phận diễn kịch đều cực kỳ bận rộn, anh ta đương nhiên không có thời gian đi để ý một thành viên mới gia nhập, còn những lời đồn về Diệp Ninh và Chu Giai Bội thì anh ta lại càng chưa từng nghe nói qua.
“Ừ, cô ấy là em gái của chiến hữu Cố Phong.” Diệp Ninh thành thật nói, hơn nữa cô cũng muốn cho Trương Quốc Trụ biết mối quan hệ giữa hai người bọn họ.
TBC
Trương Quốc Trụ bừng tỉnh hiểu ra: “Từ trước đến nay cô ấy chưa từng nói với tôi về chuyện này, cô cứ yên tâm đi, tôi sẽ chăm sóc cho cô ấy.”
Diệp Ninh cười nói: “Cũng không cần anh phải cực kỳ chăm sóc gì đâu, chỉ cần đừng để người khác ăn h.i.ế.p em ấy là được rồi.”
Dựa theo tính cách ngây thơ của Chu Giai Bội, có đôi khi đắc tội với người ta mà cô ấy còn không biết, hơn nữa loại chuyện này chắc chắn là sẽ xảy ra, cho nên cô mới để tâm đến một ít thay Chu Giai Bội.
Các thành viên trong bộ phận diễn kịch đều sợ Trương Quốc Trụ, có Trương Quốc Trụ để ý Chu Giai Bội, cho dù những người khác có không thích hay ghen tị gì đó với Chu Giai Bội thì cũng sẽ kiêng dè đôi chút.
Trương Quốc Trụ đương nhiên là đã hiểu ý của cô: “Được, tôi hiểu rồi.”
Diệp Ninh cũng chỉ nói đến đó rồi dừng, sau đó mới lại nhìn về phía kịch bản trên bàn.
“Buổi trưa tôi thật sự không có thời gian rảnh, nếu đạo diễn Trương không ngại thì tôi có thể cầm kịch bản mang về trước, tối xem xong rồi ngày mai lại trình bày ý kiến với đạo diễn Trương sau.”
Diệp Ninh hiểu rất rõ đạo lý trên đời này không có bữa cơm nào là miễn phí.
Trương Quốc Trụ lại mỉm cười, hơn nữa còn có chút kích động nói: “Đương nhiên là không ngại rồi, cô mang đi đi!”
Hiện tại không có chuyện gì có thể quan trọng hơn việc cho anh ta ý kiến sửa chữa kịch bản.
Một lúc sau, Diệp Ninh cầm kịch bản về đội nhạc khí, lợi dụng một ít thời gian nghỉ ngơi còn lại, trực tiếp mở ra xem.