Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mạn Mạn, cô như thế là không được, đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân.” Trịnh Thư Vân cũng khuyên nhủ theo.

Tuy rằng Lý Mạn Mạn cũng hiểu đạo lý này, nhưng dù sao thì cô và chồng vừa mới kết hôn, tình cảm còn đang trong giai đoạn mặn nồng da diết nhất, đột nhiên bị chia xa như thế, đương nhiên là không chịu được rồi.

Cho nên ăn cơm xong, tuy rằng Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân vẫn luôn an ủi cô ấy, nhưng bầu không khí vẫn có vẻ vô cùng áp lực.

Chờ ăn cơm nước xong, Lý Mạn Mạn đi vệ sinh, Trịnh Thư Vân mới dám nói ra lời nói trong lòng của mình.

“Đây là nguyên nhân khiến tôi kiên quyết không muốn tìm chồng là quân nhân đó, một khi trở thành quân tẩu thì sẽ trở thành người như Mạn Mạn, cả đời đều phải sống trong lo lắng đề phòng. Hơn nữa nếu như là giống như hai cô, cho dù đến lúc mình bị bệnh thì chồng mình cũng chưa chắc có thể ở bên cạnh chăm sóc, cuộc hôn nhân như thế thì có cái gì hạnh phúc chứ.”

Cho dù nói cô ấy ích kỷ cũng được, mức độ tư tưởng không cao cũng thế, dù sao thì một người chỉ sống được một đời, cô chỉ muốn sống như thế nào cho thoải mái mà thôi.

“Cho dù là người có địa vị giống như cha của tôi, chỉ cần công việc bận rộn thì mẹ của tôi vẫn sẽ cứ phòng không gối chiếc.” Trịnh Thư Vân là con gái, thật sự cảm thấy bất bình thay cho mẹ của mình.

Trước kia khi nghe nói thế Diệp Ninh chắc chắn cũng sẽ phát biểu cái nhìn của mình, nhưng hiện tại cô lại im lặng, giống như đang suy nghĩ cái gì.

“Diệp Ninh, cô đang nghĩ gì thế? Có phải những lời tôi nói làm cô buồn rồi không?”

Dù sao thì Diệp Ninh cũng là quân tẩu, sao có thể không để ý được chứ.

Trịnh Thư Vân phản ứng lại có chút ảo não, cô ấy không nên bởi vì quá cảm khái mà lải nhải nhiều như thế.

Bởi vì bình thường Diệp Ninh thật sự thể hiện quá mức độc lập, quá mạnh mẽ, cho nên lúc nãy cô ấy mới tự động quên mất Diệp Ninh.

Diệp Ninh nhận ra cô ấy rất bất an, cuối cùng cũng mở miệng.

“Tôi còn chưa có luẩn quẩn trong lòng đến thế, hơn nữa cô nói cũng rất có lý.”

Tuy rằng mặt ngoài cô giống như không thèm để ý, nhưng lại thật sự nghe lọt được lời của Trịnh Thư Vân nói.

Một khi cô chấp nhận tình cảm của Cố Phong, cô thật sự còn có thể sống được thoải mái như bây giờ sao?

Người có tình cảm thì sẽ để ý, sẽ lo lắng, có lẽ đến lúc đó cô sẽ biến thành Lý Mạn Mạn thứ hai.

Mà đây cũng tuyệt đối không phải cuộc đời mà cô muốn.

 

Giờ phút này, cán cân trong lòng cô bắt đầu nghiêng về một phía.

“Diệp Ninh, Thư Vân, hai cô có thấy Lý Mạn Mạn ở đâu không?”

 

Từ Minh Vũ đột nhiên xuất hiện sốt ruột tìm kiếm Lý Mạn Mạn.

Không đợi hai người mở miệng trả lời, Lý Mạn Mạn đã từ trong nhà vệ sinh đi ra.

“Mạn Mạn, cô mau đến bệnh viện quân khu đi, Hải Quân bị thương rồi!”

Vương Hải Quân chính là chồng của Lý Mạn Mạn.

Từ Minh Vũ nói ra câu này, làm Lý Mạn Mạn vốn dĩ đã có cảm xúc không mấy ổn định lập tức suy sụp ngay.

Hai chân cô ấy mềm nhũn, dường như muốn đứng không vững.

Cũng may Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân nhanh tay lẹ chân đỡ lấy cô ấy.

“Hải Quân bị làm sao thế?” Lý Mạn Mạn run giọng, mặt mày trắng bệch hỏi.

Hiện tại Từ Minh Vũ cũng không rãnh lo lắng cho tâm trạng của cô ấy, lặp lại tình huống mà bên bệnh viện gọi điện thoại đến báo: “Lúc diễn tập bị mảnh đạn b.ắ.n trúng, hiện tại đang phẫu thuật, bệnh viện thông báo người nhà mau chạy qua đó.”

Lý Mạn Mạn lập tức rơi nước mắt, không thể nào chấp nhận được sự thật này.

Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huống như thế, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

“Anh có biết anh ấy bị thương chỗ nào không?”

Diệp Ninh nhanh chóng hỏi, muốn xác định Vương Hải Quân có bị thương nghiêm trọng hay không.

“Bên bệnh viện chưa nói, chỉ thông báo người nhà nhanh chóng đi qua đó.” Ánh mắt của Từ Minh Vũ khi nhìn về phía Lý Mạn Mạn tràn ngập đồng tình.

Bọn họ vừa mới kết hôn, nếu Vương Hải Quân thật sự có chuyện gì không hay xảy ra, cuộc sống tương lai của Lý Mạn Mạn sẽ phải sống như thế nào đây.

“Tôi đi... Tôi lập tức đi ngay...”

Đầu óc Lý Mạn Mạn đã trống rỗng, vừa khóc vừa lảo đảo bước về phía trước.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK