Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt mày Diệp Ninh vô cùng phức tạp, cô biết Cố Phong thật sự là một người chồng tốt, mặc kệ ở bộ đội mệt đến cỡ nào, anh về nhà đều sẽ gánh vác việc nấu cơm và các việc nhà khác, chỉ riêng việc này thôi, không phải mỗi người đều có thể làm được.

Hơn nữa Cố Phong cũng là một người đàn ông có thể mang đến cảm giác an toàn cho phụ nữ, sống cùng với anh, hoàn toàn không cần lo lắng sẽ có chuyện gì xảy ra.

Đối với quốc gia, anh tinh trung báo quốc.

Đối với người nhà, anh toàn tâm toàn ý.

Người đàn ông tốt như thế, thật sự là đốt đèn lồng cũng khó mà tìm được.

Những thứ này cũng không phải không có chút trọng lượng nào trong lòng Diệp Ninh, nhưng thứ khiến Diệp Ninh càng để ý hơn chính là cuộc hôn nhân của bọn họ ngay từ lúc bắt đầu đã tràn ngập sự toan tính.

Thái độ trước đó của Cố Phong quá kiên quyết, cô cũng không có ý định sẽ yêu anh, cho nên một cuộc hôn nhân như thế, sao có thể trở thành một cuộc hôn nhân thật sự được chứ?

Không bao lâu sau, Cố Phong đã bưng hai chén mì nóng hổi quay về.

Trên mỗi chén mì đều có một quả trứng chiên, cải thìa xanh mượt đã chín nằm bên cạnh lại điểm xuyến vừa khéo, mì sợi dùng mỡ heo để tạo hương tỏa ra mùi thơm đặc biệt, cuối cùng còn thêm một ít dầu mè và hành ở bên trên, làm người ta nhìn thôi đã thèm ăn.

Diệp Ninh vốn dĩ mang theo tâm sự nặng nề nhìn thôi cũng bắt đầu thấy thèm.

“Tay nghề nấu cơm của anh cũng chẳng hề thua kém đầu bếp trong tiệm cơm.” Diệp Ninh vừa ăn vừa khen ngợi.

Cố Phong được khen, tâm trạng của rất tốt: “Nếu em thích ăn, sau này mỗi ngày anh đều nấu cho em ăn.”

“Mỗi ngày thì thôi khỏi, anh bận rộn như thế, vất vả như thế, đi về cần nghỉ ngơi nhiều hơn.” Diệp Ninh nói một cách đương nhiên.

Khóe mắt Cố Phong mỉm cười nói: “Không mệt.”

Chăm sóc cho người mình thích, sao sẽ mệt được chứ.

“Trong đoàn đã phân phối chỉ tiêu rồi, dựa theo chức vụ hiện tại của anh, chúng ta có thể xin một căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách.”

Đây cũng coi như một tin tức tốt, căn phòng bọn họ ở hiện tại chỉ có hai mươi mấy mét vuông.

Chỉ có một căn phòng duy nhất, vừa là phòng ngủ, cũng là phòng khác, chẳng có tính riêng tư gì cả.

Nếu đối thành nhà hai phòng ngủ một phòng khách, điều kiện sống sẽ thay đổi cực lớn

Tuy rằng Diệp Ninh không có yêu cầu quá lớn về chỗ ở, nhưng mà nếu nhà lớn hơn một chút, sau này cô và Cố Phong cũng không cần phải “chen chúc” với nhau.

Một người ngủ một phòng, vậy thì sẽ tiện hơn rất nhiều.

“Có thể xin được sao?”

Nhìn dáng vẻ chờ mong của cô, Cố Phong cười gật gật đầu.

“Chắc là không có vấn đề gì.”

“Tốt quá rồi.” Diệp Ninh không hề che giấu niềm vui của mình.

Thật ra dựa vào thực lực hiện tại của cô thì hoàn toàn có thể đi ra ngoài mua căn nhà mà cô thích, nhưng nếu lúc trước cô đã hứa với Cố Phong là sẽ không ly hôn trong giai đoạn sự nghiệp của anh phát triển, vậy thì cô phải làm được.

Cố Phong nhìn phản ứng hiện tại của cô, cảm giác căng thẳng và bất an trong phòng cũng giảm bớt một ít.

Chờ ăn mì xong, dọn dẹp sạch sẽ, anh lại ngồi xuống trước mặt Diệp Ninh.

“Tiểu Ninh, những gì anh nói lúc trước, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Có thể cho anh câu trả lời sao?”

Giọng nói của anh vừa nghiêm túc lại thành kính, chờ đợi câu trả lời cuối cùng của cô.

Nếu nói không căng thẳng thì là nói dối, hiện tại Cố Phong cảm giác giống như lúc anh đang chờ đợi kết quả của cuộc tuyển chọn nhập ngũ vậy.

Lúc đó, mục tiêu quan trọng nhất trong đời của anh ta chính là trở thành một người quân nhân có thể bảo vệ quốc gia.

Hiện tại anh cũng có tâm trạng như thế, chẳng qua lúc này anh lại muốn theo đuổi hạnh phúc của quãng đời còn lại trong tương lai.

Diệp Ninh nghiêm túc lại chăm chú nhìn anh, cô cũng đã chuẩn bị sẵn câu trả lời kia rồi.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK