Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Phong không ngờ cô sẽ suy nghĩ chu đáo như thế, ngược lại anh hoàn toàn không hề suy xét đến nhiều phương diện như thế.

“Em ấy muốn gia nhập đoàn văn công.”

Diệp Ninh rõ ràng là hơi sửng sốt, cô cũng không nghĩ đến chuyện này.

“Anh định giúp cô ấy gia nhập vào đoàn văn công hả?”

Lúc nói ra những lời này, trong lòng Diệp Ninh ít nhiều gì vẫn có chút để ý, dù sao thì lúc trước cô từng đòi sống đòi c.h.ế.t năn nỉ Cố Phong giúp cô vào đoàn văn công, nhưng mà Cố Phong lại không thèm để ý đến.

Hiện tại em gái của chiến hữu muốn đến đoàn văn công, nếu anh nhúng tay vào, khác biệt rõ ràng như thế, cho dù là ai thì cũng sẽ cảm thấy khó chịu.

Hình như Cố Phong cũng nghĩ đến vấn đề này, đối mặt với Diệp Ninh của hiện tại, đột nhiên có cảm giác áy náy rất khó nói thành lời.

“Em Chu nói sẽ tự dựa vào thực lực của mình để thi vào, hơn nữa em ấy cũng đã chuẩn bị sẵn từ trước rồi.”

TBC

Diệp Ninh nghe Cố Phong nói như thế, sắc mặt mới đẹp hơn một chút.

“Hơn nữa cho dù em ấy có nhờ chúng tôi giúp thì chỉ sợ là chúng tôi cũng chỉ biết thương mà không giúp gì được.” Rõ ràng Cố Phong không cần bổ sung thêm câu này, nhưng anh vẫn cứ nói ra, chủ yếu là vì không muốn làm Diệp Ninh có hiểu lầm gì.

“Cũng không đến mức đó, không phải anh có tôi sao.” Tâm trạng Diệp Ninh thả lỏng lại, nhịn không được trêu chọc: “Hiện tại vợ của anh vẫn có chút tiếng nói trong đoàn văn công đó.”

Mấy chữ “vợ của anh” do Diệp Ninh nói ra làm trái tim Cố Phong run rẩy, tim đều đập hẫng đi một nhịp.

Ngay từ đầu Diệp Ninh chỉ là muốn khoe khoang một chút thôi, nhưng mà ánh mắt của Cố Phong khi nhìn về phía cô lại dần dần trở nên nóng cháy.

Chờ đến khi cô phản ứng lại thì hình như bầu không khí giữa hai người đều trở nên có chút khác thường.

“Tiểu Ninh...”

 

Giọng của Cố Phong khàn khàn, đây là lần đầu tiên anh gọi cô một cách thân mật như thế.

Đầu óc Diệp Ninh trống rỗng, không biết có phải ánh mắt của người đàn ông này quá nóng cháy hay không, mà lại làm cô cảm thấy có chút khô nóng.

Ngay lúc Cố Phong đang định kéo gần khoảng cách của hai người lại thì lò lửa bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng lách tách, lập tức phá hủy bầu khí mập mở này.

Diệp Ninh hoảng loạn quay về mép giường, sờ gương mặt nóng rực của mình.

Cô bị làm sao thế? Vậy mà lại bị một câu xưng hô câu đi mất hồn.

Cố Phong cũng không quay đầu lại nhìn cô, trong lòng rơi vào khoảng yên lặng giống như c.h.ế.t chóc.

“Cũng đã khuya lắm rồi, ngủ đi.” Diệp Ninh nói xong, dùng tốc độ nhanh nhất chui vào trong ổ chăn.

Không biết qua bao lâu sau, mãi đến khi trên giường truyền đến tiếng hít thở đều đều của Diệp Ninh, Cố Phong mới chậm rãi từ trên ghế đứng lên.

Anh nhẹ tay nhẹ chân đi đến mép giường của Diệp Ninh, không phát ra bất cứ tiếng động này.

Đảo mắt nhìn về phía gương mặt đã ngủ say của Diệp Ninh, ánh mắt anh dần dần trở nên dịu dàng...

Hai ngày sau, Cố Phong vẫn luôn giúp Chu Giai Bội tìm nhà, hơn nữa anh còn nghe theo ý kiến của Diệp Ninh, tìm một căn nhà có khoảng cách khá gần đoàn văn công.

Hơn nữa nơi này không phải chỉ có một mình Chu Giai Bội ở, chủ nhà là một cặp vợ chồng hơn sáu mươi tuổi.

Con cái của bọn họ đều đã ra nước ngoài, nơi bọn họ ở là tứ hợp viện, bởi vì cảm thấy khá quạnh quẽ cho nên mới cố ý cho thuê dãy phòng ở phía Tây.

Nhà cửa rộng rãi sáng sủa, còn có hai vợ chồng già ở chung, giá cả thuê cũng phù hợp, hơn nữa còn bảo đảm an toàn, quan trọng nhất là sau khi hai vợ chồng già nhìn thấy Chu Giai Bội trẻ tuổi xinh đẹp đến thuê cũng rất hài lòng.

Cứ như thế, Chu Giai Bội được Cố Phong thu xếp mọi chuyện, nhanh chóng dọn vào đó ở.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK