Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Diệp Ninh về nhà mới phát hiện Cố Phong vẫn chưa về, mà hiện tại cũng đã gần mười một giờ rồi.

Buổi sáng lúc Cố Phong đi ra ngoài cũng không có nói là hôm nay anh sẽ về trễ.

Nhưng mà cô nghĩ bộ đội có chuyện đột xuất cũng rất bình thường, cho nên cũng không để ý lắm.

Nếu trễ thế này rồi mà anh còn chưa về, vậy chắc đêm nay anh sẽ không về.

Sau khi xác nhận chuyện này, Diệp Ninh lập tức lấy ảnh chụp ra.

Tuy rằng cô chưa từng gặp cô gái trong ảnh, nhưng cũng có thể đoán được đối phương là ai.

Vài ngày trước đó Cố Phong luôn bận rộn xử lý chuyện em gái nhà họ Chu, cho nên người này chắc chắn là Chu Giai Bội rồi.

Những bức ảnh trông có vẻ thân mật này, chẳng qua chỉ là hình ảnh tiếp xúc bình thường mà thôi.

Còn bức ảnh trông rất giống như đang hôn môi kia, Diệp Ninh chỉ cần nhìn thoáng qua là biết ngay, đây là ảnh chụp lợi dụng góc máy.

Cô cũng không vạch trần chuyện này với Mục Văn Hạo, cũng không cần thiết.

Cô không chút do dự quăng ảnh chụp vào trong bếp lò, nhìn ảnh chụp bị thiêu rụi.

Cô vì chuyện này mà trở mặt với Mục Văn Hạo, chỉ là bởi vì cô không muốn mang đến bất cứ phiền phức gì cho Cố Phong, còn chuyện ảnh chụp này, cô đương nhiên sẽ không để ý.

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng sột soạt, không đợi Diệp Ninh phản ứng lại, Cố Phong đã đẩy cửa đi vào.

Diệp Ninh theo bản năng nhìn về phía bếp lò, ảnh chụp đã bị đốt cháy sạch sẽ.

“Sao anh về trễ thế?”

Diệp Ninh chủ động hỏi, trông không có gì bất thường cả.

Không biết có phải vì mới từ bên ngoài về hay không, sắc mặt của Cố Phong có hơi lạnh nhạt.

“Mùi gì thế?”

Trong không khí tràn ngập mùi khói khi đốt cháy ảnh chụp.

 

Diệp Ninh không chút hoang mang giải thích: “Lúc nãy vô tình làm rơi vở vào trong bếp lò, cháy rồi.”

Cố Phong quan tâm hỏi: “Cô có bị sao không?”

 

Diệp Ninh cười lắc đầu, dời đề tài đi.

“Sao hôm nay anh về trễ thế?”

“Tôi... Bộ đội có chuyện đột xuất, cho nên về hơi muộn.” Lúc Cố Phong trả lời có hơi chần chờ.

Diệp Ninh cũng không nhận ra có cái gì không thích hợp hỏi: “Anh ăn cơm chưa?”

“Ăn rồi.” Cố Phong cởi áo khoác treo lên giá áo trên cửa, sau đó lại giống như tùy ý hỏi: “Hôm nay cô lại đến cửa hàng bán đàn luyện tập sao?”

Diệp Ninh hơi sửng sốt, sau đó đáp: “Ừ.”

Vẻ mặt Cố Phong hơi cứng lại vài giây, nhưng vài giây sau lại nhanh chóng khôi phục lại như lúc ban đầu.

“Hiện tại cô đã có vị trí ổn định trong đoàn văn công rồi, không cần thiết làm bản thân quá vất vả.”

“Được, tôi biết rồi.” Ngoài miệng Diệp Ninh đồng ý, nhưng trong lòng lại thở dài.

Nếu cô không lấy cửa hàng bán đàn ra để viện cớ thì chuyện cô đến Hồng Hải ca hát chắc chắn sẽ không giấu được anh.

“Đúng rồi, ngày mai là ngày đoàn văn công phỏng vấn, anh có nói với em Chu chưa?”

Cô thu hồi suy nghĩ, âm thầm chuyển đề tài lên người Chu Giai Bội.

“Hôm trước tôi có gặp em ấy, đã nói hết với em ấy rồi. Con bé cũng khá tự tin, còn nhờ tôi cảm ơn cô nữa.” Trong việc Chu Giai Bội, Cố Phong hoàn toàn không hề che giấu cô điều gì.

“Tôi cũng có làm cái gì đâu.” Diệp Ninh vừa nói theo vừa suy nghĩ xem phải nói bóng nói gió thế nào để nhắc nhở Cố Phong: “Em Chu ở đó có quen không?”

“Cũng còn tạm được, năng lực thích ứng của em ấy khá tốt, hai ông bà cụ già cũng rất thích em ấy. Chỉ cần ngày mai có thể phỏng vấn đậu thì coi như em ấy đã có thể dừng chân yên ổn ở nơi này rồi.”

Nhắc đến Chu Giai Bội, Cố Phong vẫn luôn rất quan tâm.

“Cô ấy ở chỗ này cũng không có người thân gì, chắc là cần các anh chăm sóc rất nhiều. Nhưng mà hiện tại anh vừa mới đến doanh bộ, chắc là cũng có rất nhiều việc. Không bằng anh nói cho cô ấy biết cách liên lạc với tôi đi, sau này nếu cô ấy có việc gì thì có thể đến tìm tôi giúp, như vậy anh cũng không cần phải thường xuyên lo lắng nữa.”

Diệp Ninh cố ra vẻ nhẹ nhàng nói.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK