Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ninh đứng trước cửa rạp chiếu phim, chờ Cố Phong đứng trước cổng bán vé mua vé xem phim.

Khoảng thời gian này cũng không có quá nhiều người vào rạp chiếu phim xem điện ảnh, xem phim cũng là chiếu cái gì coi cái đó, không có quá nhiều sự lựa chọn.

Một lúc sau, Cố Phong cầm hai tấm vé xem phim đến.

“Chúng ta khá may mắn, mười phút sau sẽ bắt đầu chiếu bộ điện ảnh mới, hiện tại đã có thể đi vào rồi.”

Diệp Ninh nhìn thoáng qua vé xem phim điện ảnh trong tay anh, chỉ là một tờ giấy đơn giản viết số chỗ ngồi, bên trên còn ấn mộc đỏ.

Tuy rằng Diệp Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, nhưng mà khi đi vào bên trong, vẫn cảm thấy có chút giật mình sợ hãi.

Từng hàng chỗ ngồi xếp cùng nhau, có vẻ cực kỳ chen chúc, phía trước là một cái màn sân khấu ngay ngắn, sau đó không còn gì khác nữa.

Cố Phong tìm được chỗ ngồi, sau đó ra hiệu cho Diệp Ninh ngồi xuống.

Hai người cùng nhau ngồi xuống, Diệp Ninh thì cũng còn đỡ, hai cái chân dài của Cố Phong thì gần như muốn chạm vào chỗ lưng ghế tựa ở phía trước.

Diệp Ninh theo bản năng trêu chọc: “May mà hiện tại mới đến xem phim, nếu là trước kia, chắc tôi còn chui vào không lọt đâu.”

Cố Phong lập tức nghẹn lời.

Nếu là cô của một năm trước, đúng là chui vào không lọt thật.

Điện ảnh đã bắt đầu, người ngồi trong phòng chiếu phim cũng chỉ có một phần ba.

Tuy rằng hình ảnh của điện ảnh không quá rõ ràng, nhưng mà tình tiết và kỹ thuật diễn của diễn viên rất vẫn tốt.

Bọn họ đang xem một bộ điện ảnh về tình yêu, câu chuyện kể về người trẻ bị lưu đày xuống nông thôn nhưng vẫn luôn giữ được một trái tim tốt bụng, lạc quan đối mặt với tất cả gian khổ, cuối cùng thu hoạch được tình yêu, hơn nữa còn trở thành một người giáo viên mà mọi người đều kính ngưỡng.

Câu chuyện dần dần được triển khai, có tình yêu, có lý tưởng, có khát vọng.

Nam chính và nữ chính trong điện ảnh có tình cảm rất đơn thuần, trước khi kết hôn chưa từng có cơ sở tình cảm gì, nhưng một khi đã xác định là đối phương rồi, vậy sẽ chung sống với nhau suốt đời.

Diệp Ninh xem mê say, một bộ phim điện ảnh cũ kỹ như thế này lại còn hay hơn bộ phim điện ảnh phòng bán vé trăm triệu ở tương lai rất nhiều.

Cố Phong thỉnh thoảng lại dùng khóe mắt nhìn cô, thấy cô có vẻ rất thích, trong lòng cũng thỏa mãn.

Lúc này hai người ngồi kế bên nhau, Cố Phong thật cẩn thận di chuyển, mãi đến khi bả vai của anh có thể chạm đến vai của Diệp Ninh.

Thì ra hạnh phúc cũng chỉ đơn giản như thế thôi.

Kết cục của điện ảnh là một cái kết rất đẹp, làm mọi người đều ước ao.

Một câu chuyện đẹp đương nhiên có thể đả động lòng người, ánh mắt của Diệp Ninh khi nhìn về phía Cố Phong cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

“Phim hay thật đó.”

Cô đột nhiên nghĩ cô cũng có thể viết ra loại kịch bản như thế này, có lẽ sau này nếu có cơ hội cô sẽ thử xem.

Cố Phong phát hiện thật ra cô thật sự là một người rất dễ thỏa mãn.

Một bó hoa, một cái xích đu, một lần xem phim điện ảnh, cũng đã đủ làm cô cảm thấy vui vẻ rồi.

“Em thích là được rồi.”

Chờ hai người ra khỏi phòng chiếu phim, Diệp Ninh tưởng rằng hai người bọn họ sẽ đi về, nhưng mà Cố Phong lại dừng chân lại.

“Sao thế?” Diệp Ninh khó hiểu nhìn anh.

Cố Phong thì lại đi về phía cái hộp đựng ý kiến cách đó không xa, cầm lấy giấy bút đặt trên đó bắt đầu viết.

Diệp Ninh thật sự không hiểu, chỉ là xem một bộ điện ảnh mà thôi, anh còn có thể viết ra ý kiến gì chứ, cô duỗi dài cổ muốn xem thử rốt cuộc anh viết cái gì.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK