Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, Cố Phong thật sự rất muốn tát cho bản thân một cái bạt tay.

“Cảm ơn.”

Trong cuộc hôn nhân của bọn họ, cuối cùng thì vẫn là anh nợ cô.

Lúc nãy anh xin lỗi cũng đã làm Diệp Ninh kinh ngạc lắm rồi, hiện tại câu “cảm ơn” lại càng làm Diệp Ninh khó hiểu hơn.

“Cảm ơn gì chứ?”

Không phải bọn họ đang nói chuyện cô giảm cân sao?

Cố Phong lộ ra một nụ cười chua xót: “Cảm ơn em vì tất cả mọi thứ.”

Diệp Ninh hơi nhướng mày, vẫn không hiểu cho lắm.

Nhưng mà cô cũng cảm nhận được hình như cảm xúc của Cố Phong không được bình thường cho lắm.

“Anh bị làm sao thế?”

“Anh không sao hết. Tiểu Ninh, cuối cùng anh cũng hiểu được vì sao em sẽ từ chối anh.”

Mãi đến giờ phút này, Cố Phong mới thật sự bình tĩnh trở lại, anh thật sự không xứng nhận được tình cảm của cô.

Trong cuộc hôn nhân này, anh hoàn toàn không thực hiện nghĩa vụ mà một người chồng cần phải làm.

Mà ở phương diện tình cảm mà anh muốn, anh cũng không phải là người thật sự trả giá.

TBC

Hiện tại anh đã hiểu hết rồi, nhưng hình như cũng không còn kịp nữa rồi.

Hơi thở Diệp Ninh hơi gián đoạn, tuy rằng cô không biết anh đã hiểu cái gì, nhưng chắc chắn không phải giống như những gì cô nghĩ.

“Cố Phong, anh cũng rất tốt.”

Chỉ là cô là một người nhát gan, cô còn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý để làm một người quân tẩu chân chính.

Cô rất ích kỷ, chỉ muốn giống như bây giờ.

Có một cuộc hôn nhân ổn định, có thể giúp đỡ lẫn nhau, nhưng cô cũng sẽ không vì một người đàn ông mà đánh mất chính mình.

Cố Phong không biết nên hình dung tâm trạng hiện tại của anh như thế nào nữa, anh duỗi tay sờ đầu Diệp Ninh.

“Em đúng là một cô gái ngốc mà.”

 

Người tốt kia là cô mới đúng.

Diệp Ninh cũng không kháng cự việc Cố Phong chủ động tiếp xúc mình, hơn nữa không biết có phải cô bị ảo giác hay không, sao cô cứ có cảm giác hiện tại Cố Phong trông có vẻ như là có chút... bi thương?

Bi thương?

Một người đàn ông như Cố Phong, sao lại có thể có cảm xúc như thế chứ.

Chắc chắn là do cô nhìn lầm rồi.

“Anh trai, anh mua một đóa hoa tặng cho chị gái xinh đẹp đi?”

Bé gái xách theo giỏ hoa đi đến trước mặt hai người, ánh mắt cẩn thận lại chờ mong nhìn Cố Phong.

Bên trong giỏ hoa có đủ các loại hoa đầy màu sắc, rõ ràng là do chính cô bé này tự đi hái.

Diệp Ninh quan sát bộ quần áo đầy mụn vá và gương mặt có chút lấm lem tràn ngập bất an của cô bé, cho dù Cố Phong không mua thì cô cũng sẽ mua.”

Nhưng mà giây tiếp theo, Cố Phong đã bắt đầu nghiêm túc nhìn giỏ hoa cẩn thận lựa chọn.

Ngay từ đầu Diệp Ninh còn cho rằng Cố Phong sẽ chỉ chọn một đóa hoa hoặc là mua hết cả giỏ hoa luôn. Nhưng mà cô không ngờ rằng Cố Phong lại có tâm trạng ngồi lựa hoa, còn bó thành một bó hoa nho nhỏ.

Diệp Ninh nhìn bó hoa được tạo thành từ các loại hoa dại, cảm thấy có chút xinh đẹp, không khỏi cảm thán, một người đàn ông rắn rỏi như Cố Phong cũng sẽ có thẩm mỹ xinh đẹp đối với hoa cỏ như thế.

Giỏ hoa của đứa bé lập tức mất đi hơn phân nửa, nhận lấy tiền của Cố Phong, cười cong cả mắt.

Chờ đến khi cô bé kia rời đi, Cố Phong đưa đóa hoa đã bó xong đến trước mặt Diệp Ninh.

“Tặng cho em.”

Diệp Ninh rõ ràng là hơi ngẩn ngơ.

Tuy rằng cô biết Cố Phong mua mấy đóa hoa kia chỉ là vì giúp đỡ cô bé kia, nhưng mà hiện tại anh lại trịnh trọng đưa hoa cho cô như thế, ngược lại làm cô cảm thấy anh là vì muốn tặng hoa cho cô nên mới mua.

“Cảm ơn.”

Cô hoàn hồn, nhận lấy bó hoa, thậm chí đã suy nghĩ kỹ, cô muốn cắm bó hoa đầu tiên của mùa xuân này vào bình hoa, trưng ở chỗ nào đó trong phòng.

“Nói đến cũng buồn cười, từ lúc chúng ta kết hôn đến bây giờ, đây là lần đầu tiên anh tặng quà cho tôi đó.”

Diệp Ninh yêu thích nghịch bó hoa, thuận miệng trêu chọc.

Hiện tại bọn họ ngược lại càng ngày càng giống vợ chồng.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK