Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ở đoạn thời gian này, vẫn không nên ảnh hưởng đến khí thế của mọi người.

Ra khỏi đoàn văn công, Diệp Ninh theo thường lệ chào hỏi mấy người Trịnh Thư Vân, sau đó tách ra.

Trời dần dần sập tối, cô mới vừa đi đến cửa sau của phòng ca múa Hồng Hải.

Lúc cô định mở cửa sau đi vào thì Trịnh Thư Vân đột nhiên từ bên cạnh nhảy ra.

“Diệp Ninh, sao cô lại ở chỗ này thế?”

Diệp Ninh không ngờ có thể gặp được Trịnh Thư Vân ở cửa sau, cũng sợ hết hồn, thậm chí còn may mắn vì cô còn chưa kịp mở cửa sau đi vào, nếu không để Trịnh Thư Vân nhìn thấy, cô cũng không thể giải thích rõ ràng được.

“Tôi...”

“Cô cũng đến Hồng Hải thả lỏng hả?”

Không đợi Diệp Ninh trả lời, Trịnh Thư Vân cũng đã tự đưa ra câu trả lời của mình rồi.

Diệp Ninh hơi giật nhẹ khóe miệng, cười gượng.

Hiện tại cô nói đi ngang qua thì cũng không thể thuyết phục được cô ấy, nhưng mà cô rõ ràng đã cố gắng tránh đi những người quen, không ngờ vẫn bị bắt được.

“Sao cô không rủ tôi đi chung thế?” Trịnh Thư Vân vui vẻ oán trách, hai người bọn họ quả nhiên là tâm ý tương thông, đều nghĩ đến cùng một nơi.

Diệp Ninh không còn gì để nói.

“Nhưng mà không phải cô không thích đến mấy chỗ này sao?” Lúc nãy Trịnh Thư Vân mới muộn màng phát hiện ra điểm khác thường.

Hơn nữa có vẻ như mối quan hệ giữa Diệp Ninh và Mục Văn Hạo không được tốt cho lắm, lần trước trong tiệc đính hôn của Mục Văn Hạo, cô thậm chí còn không chờ bữa tiệc bắt đầu đã trực tiếp rời đi rồi.

“Tôi chỉ tùy tiện đi dạo, sau đó đến nơi này.” Diệp Ninh bình tĩnh nói.

Trịnh Thư Vân nghe cô nói như thế thì cũng không suy nghĩ nhiều, kéo thẳng cô đến cửa chính của phòng ca múa.

Diệp Ninh mếu máo, tối nay cô còn phải lên sân khấu, bây giờ phải làm sao mới thoát thân được đây?

 

“Diệp Ninh, tôi nói cho cô biết nha, tối nay có Diệp Tử lên sân khấu biểu diễn đó.” Trịnh Thư Vân còn biết rõ lịch biểu diễn của Diệp Tử hơn cả Diệp Ninh nữa.

Diệp Ninh cười “ha hả” vài tiếng, đầu óc nhanh chóng nghĩ cách.

Nhưng mà cô hoàn toàn không cần phải suy nghĩ chi cho mất công, bởi vì Mục Văn Hạo đã nhanh chóng xuất hiện.

“Mấy ngày nay hai người đẹp không đến, tôi còn tưởng rằng là vì Hồng Hải có chỗ nào tiếp đãi không chu đáo nữa chứ?” Mục Văn Hạo cố ý trêu ghẹo.

Phản ứng đầu tiên của Trịnh Thư Vân chính là nhìn ra phía sau anh ta, hình như đang tìm kiếm ai đó.

“Dạo gần đây trong đoàn của chúng tôi rất bận rộn, ngày mai phải tiếp đón đoàn quan sát nước ngoài, cho nên mới không có thời gian rảnh đến đây. Cô Diệp Tử đâu rồi?”

Mục Văn Hạo đương nhiên cũng biết ngày mai đoàn quan sát nước ngoài sẽ đến, anh ta đang cực kỳ chờ mong ngày này đó.

Ánh mắt mang theo ý cười của anh ta dừng lại trên mặt Diệp Ninh, nhưng lại trả lời câu hỏi của Trịnh Thư Vân.

“Diệp Tử đang ở hậu trưởng trang điểm chuẩn bị lên sân khấu.”

Trịnh Thư Vân hiểu ra: “Vậy chúng ta ngồi đây chờ mong phần biểu diễn sau đó của Diệp Tử vậy.”

TBC

Mục Văn Hạo gật đầu, mời mấy người bọn họ đến phòng bao riêng của anh ta.

Trịnh Thư Vân có chút kinh ngạc và vui sướng, hình như mỗi lần bọn họ đến đây, Mục Văn Hạo đều sẽ chăm sóc cho bọn họ rất nhiều.

Diệp Ninh chỉ đứng yên tại chỗ, nói với Trịnh Thư Vân: “Thư Vân, tôi đi vệ sinh chút.”

“Có cần tôi đi chung với cô không?”

“Không cần.” Diệp Ninh nói xong, lập tức xoay người rời đi.

Mục Văn Hạo cố nhịn cười, anh ta đương nhiên biết Diệp Ninh đi làm chuyện gì, chủ động hấp dẫn lực chú ý của Trịnh Thư Vân.

“Cô Trịnh cứ yên tâm, ở trên địa bàn của tôi, không có ai dám làm bậy gì.”

Trịnh Thư Vân đột nhiên có chút bội phục thủ đoạn của Mục Văn Hạo, rõ ràng đây là một nơi xa hoa trụy lạc, nhưng mà lại không có ai dám đến nơi này kiếm chuyện, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để chứng minh nhân phẩm và thủ đoạn của Mục Văn Hạo.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK