Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Thư Vân đang ước gì cô ta đừng đi, thân mật ôm lấy cánh tay của Diệp Ninh.

“Diệp Ninh, cô đi với tôi đi.”

Thật ra Diệp Ninh cũng rất muốn từ chối, nhưng à thấy Trịnh Thư Vân như thế, lời nói đã đến bên miệng vẫn nuốt ngược vào trong.

Lý Kiến Hoa khuyên nhủ Ngô Hàm Nhu: “Hàm Nhuu, hay là cô cứ nghe theo lời trong đoàn, đi đi.”

Ngô Hàm Nhu khá tốt, nhưng mà lại quá kiêu căng và kỳ cục, tính cách này cũng không có lợi cho việc cô ta dung nhập vào tập thể.

Ngô Hàm Nhu lạnh nhạt liếc nhìn anh ấy.

Lý Kiến Hoa xấu hổ muốn chết.

“Đội trưởng Lý, nếu người ta không muốn, vậy cũng đừng miễn cưỡng nữa, tôi và Diệp Ninh đi là được!” Trịnh Thư Vân nói xong lập tức kéo Diệp Ninh đi ra ngoài.

Ngô Hàm Nhu nhìn thấy Diệp Ninh không hề từ chối, nhíu mày.

“Hai cô đứng lại đó!”

Cô ta nói ra câu nói này là tất cả mọi người đều khó hiểu.

TBC

Ngô Hàm Nhu đi về phía Diệp Ninh nói: “Cô đi thì tôi cũng đi.”

Mọi người: “...”

Ngô Hàm Nhu không thèm để ý đến ánh mắt của người khác.

Cô ta là như thế, tất cả mọi người đều cho rằng cô ta đang cố ý nịnh bợ Diệp Ninh.

Đến cả Diệp Ninh cũng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ.

Trịnh Thư Vân rõ ràng là còn ôm tay cô càng thêm thân mật hơn, giống như là cô ấy đang tranh giành tình cảm với Ngô Hàm Nhu vậy.

Khi ba người cùng nhau đi vào trong nhà ăn, bầu không khí vốn dĩ còn có chút buồn tẻ lập tức trở nên sung sướng hơn rất nhiều.

Mấy người Smith và Enoch đều mỉm cười, hơn nữa còn chủ động đứng lên chào hỏi mấy người Diệp Ninh.

Khương Văn thì lại cười càng thêm khoa trương, khóe mắt toàn là nếp nhăn.

Đoàn quan sát có tổng cộng mười hai người, Khương Văn cũng không thể nào giới thiệu từng người một được, chỉ giới thiệu một vài nhân vật quan trọng như Smith, Enoch, Maynard mà thôi.

 

Trịnh Thư Vân tự nhiên hào phóng dùng tiếng nước ngoài chào hỏi mấy người bọn họ.

Hai mắt Smith lập tức sáng lên: “Cô biết ngôn ngữ của chúng tôi sao?”

Trịnh Thư Vân khiêm tốn nói: “Có học được một ít, nói chuyện không tốt lắm, hi vọng ngài Smith sẽ không chê cười.”

“Không, cô phát âm rất chuẩn. Có thể là quen với một cô gái xinh đẹp như cô Trịnh, là vinh hạnh của chúng tôi.”

Smith vừa nói vừa nâng lấy tay Trịnh Thư Vân, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay của cô ấy.

Trịnh Thư Vân rõ ràng là hơi sửng sốt vài giây, xấu hổ mỉm cười.

Cô ấy biết Smith làm thế cũng không phải quấy rối tình dục, chỉ là lễ tiết của quốc gia bọn họ mà thôi.

Diệp Ninh đương nhiên cũng hiểu, đồng thời cũng nhận ra Trịnh Thư Vân rất không quen với việc này.

Lúc này, giọng nói của Lâm Thanh vang lên: “Mọi người đều đã đến đông đủ rồi, chúng ta ăn cơm thôi.”

Trịnh Thư Vân âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cô ấy và Diệp Ninh, Ngô Hàm Nhu cùng nhau ngồi xuống vị trí đã được để trống từ trước.

Bầu không khí trên bàn cơm cũng coi như khá nhẹ nhàng, mấy người trong đoàn quan sát chủ động nhắc đến rất nhiều đề tài trò chuyện, cũng đưa ra đánh giá rất tốt về buổi biểu diễn ngày hôm nay.

Nửa giai đoạn trước có thể nói là được hoàn thành vô cùng thuận lợi.

Mãi đến khi Enoch dời mắt nhìn về phía Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu, hơn nữa còn bưng ly rượu lên.

“Không biết tôi có vinh hạnh mời hai cô gái xinh đẹp uống một ly hay không?”

Tuy rằng Diệp Ninh không thích uống rượu, nhưng mà nếu cô đã ngồi xuống nơi này, hơn nữa nhiệm vụ chính là tiếp đón những người khách nước ngoài kia, đương nhiên không thể thất lễ được.

“Đương nhiên rồi.”

Cô nói xong, lập tức bưng ly rượu lên.

Ngô Hàm Nhu tạm dừng vài giây, cũng nâng ly rượu lê giống như cô.

Enoch uống cạn sạch ly rượu trước.

Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu liếc nhìn nhau, cũng uống hết rượu trong ly.

Hai người bọn họ uống xong, bầu không khí trên bàn cơm cũng trở nên sinh động hơn rất nhiều.

Ánh mắt của Smith khi nhìn về phía hai người trở nên vô cùng nóng bỏng.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK