Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Ninh nhìn nụ cười của Chu Giai Bội, trong lòng lại xuất hiện một chút chua xót, đồng thời cũng có cái nhìn mới hơn về cô gái trẻ này.

Một cô gái tốt như thế, đúng là rất xứng đáng để hai người Cố Phong và Giả Hạo lo lắng chăm sóc.

“Đúng vậy, nếu anh của em biết được chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”

“Thật sao? Em cũng cảm thấy như thế đó. Có đôi khi em nhìn thấy anh Cố và anh Giả thì lại cảm thấy như gặp được anh trai của mình, cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.” Trong lòng Chu Giai Bội nghĩ cái gì thì nói thế đấy, hoàn toàn không hề che giấu hay đề phòng Diệp Ninh gì cả.

“Nhưng mà hiện tại ngoại trừ hai người anh trai ra, em lai có thêm một người chị dâu. Chị dâu, em cực kỳ thích và sùng bái chị.”

Chu Giai Bội đột nhiên lại bày tỏ tình cảm với Diệp Ninh, đôi mắt khi nhìn về phía Diệp Ninh giống như b.ắ.n ra ngôi sao nhỏ.

Diệp Ninh thật sự bị cô ấy chọc cười: “Chị cũng thích em lắm.”

TBC

Một cô gái trẻ có tính cách như thế, thật sự rất khó làm người ta không thích.

Trong đầu cô lại hiện ra vẻ mặt lạnh nhạt của Ngô Hàm Nhu khi cô ta nói thích cô lúc trước.

Được Diệp Ninh khen ngợi, Chu Giai Bội lại càng thêm hưng phấn, đến cả cơm cũng ăn nhiều thêm hai chén.

Không biết có phải cô bị cô ấy ảnh hưởng hay không, Diệp Ninh cũng cảm thấy khẩu vị của cô tốt hơn bình thường rất nhiều.

Ngay lúc bữa tiệc của hai người sắp sửa kết thúc thì có một người đàn ông mặc áo vest lạnh lùng đi đến bên cạnh bàn ăn của bọn họ.

“Cô Diệp.”

Đối phương đứng thẳng, cung kính gọi Diệp Ninh.

Diệp Ninh nhìn thấy người đến, toàn bộ biểu tình trên mặt lập tức chậm rãi cứng lại.

Người đến chính là vệ sĩ bên cạnh Mục Văn Hạo.

Chu Giai Bội nhìn người đàn ông cao gần hai mét này, sau đó lại khó hiểu nhìn về phía Diệp Ninh.

“Chị dâu, đây là bạn của chị hả?”

Diệp Ninh không trả lời, mà lại lập tức nhìn về phía sau vệ sĩ, xem xem đằng sau có bóng dáng của Mục Văn Hạo hay không?

Không bao lâu sau, cô đã nhanh chóng nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen vô cùng rêu rao đậu ở đường cái ngoài kia, trong lòng trầm xuống.

 

“Giai Bội, chị còn có chút việc phải về trước. Em cũng không cần sốt ruột, cứ từ từ ăn nha.”

Diệp Ninh không đợi Chu Giai Bội trả lời đã đứng dậy, dưới ánh nhìn chăm chú của vệ sĩ, đi ra ngoài.

Chu Giai Bội hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra, chờ đến khi cô ấy phản ứng lại thì nhanh chóng chạy đến quầy tính tiền.

Ông chủ lại nói với cô là có người tính tiền rồi.

Cô ấy nhanh chóng đuổi theo, muốn xác định Diệp Ninh an toàn.

Lúc này Diệp Ninh đã đi đến trước chiếc xe hơi đậu ở ven đường, cửa sổ xe hạ xuống, gương mặt của Mục Văn Hạo xuất hiện trong tầm mắt của cô.

“Lên xe.”

Mặt Diệp Ninh vô cùng căng chặt, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.

Hôm nay là ngày nghỉ của cô, cũng không cần phải lên sân khấu biểu diễn.

“Chị dâu!” Cửa tiệm cơm bên kia, Chu Giai Bội sốt ruột chạy ra ngoài.

Ánh mắt đen tối của Mục Văn Hạo lập tức nhìn về phía cô ấy.

Diệp Ninh nhận thấy được tầm mắt của anh ta đang nhìn về chỗ nào, không hề do dự mở cửa xe ra ngồi xuống.

Thấy cô đã chịu đi vào, Mục Văn Hạo như cười như không đóng cửa sổ xe lại.

Xe nhanh chóng khởi động, Chu Giai Bội không chạy đến kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn xe chạy càng lúc càng xa, hoàn toàn biết mất khỏi tầm mắt.

“Cô gái lúc nãy có hơi quen mắt, hình như là người trong ảnh chụp lần trước đúng không?”

Mục Văn Hạo lộ ra vẻ hứng thú với Chu Giai Bội.

Sắc mặt Diệp Ninh trở nên vô cùng lạnh lùng: “Đừng có ý đồ gì với em ấy, em ấy chỉ là một người không liên quan mà thôi.”

Cô đang nhắc nhở, cũng là đang cảnh cáo.

Mục Văn Hạo cười nhẹ nói: “Diệp Ninh, cô biết không? Cô có một uy h.i.ế.p rất lớn, đó chính là cô quá quan tâm đến bạn bè và người thân.”

Diệp Ninh không hề nể mặt anh ta chút nào: “Đúng là tôi không thể không quan tâm đến tất cả mọi người, vì muốn đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn như anh được.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK