Mục lục
Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng rồi. Anh xem, chỗ này còn có cẩu kỷ nè, bỏ ấy dược liệu này vào canh gà hầm chắc chắn sẽ rất ngon.”

Lý Kim Phương xem xong, gật đầu khẳng định.

Lúc này Cố Phong mới yên tâm, bắt đầu hầm canh gà.

Lý Kim Phượng còn ở bên cạnh liên tục khuyên, có thể bỏ thêm một ít dược liệu vào, như vậy mới bổ.

Cố Phong nhanh tay lẹ chân, nhanh chóng hầm gà, sau đó bắt đầu chờ Diệp Ninh về nhà.

Mãi đến khi tan ca được một tiếng đồng hồ, Diệp Ninh vẫn còn chưa về nhà, sắc mặt của anh mới dần dần trở nên nghiêm túc.

Anh liên tục nhìn đồng hồ, lại không thể nào đoán được sau khi tan ca Diệp Ninh sẽ đi đến nơi nào!

Phòng ca múa Hồng Hải.

Diệp Ninh lên sân khấu biểu diễn xong, lập tức nhìn thấy Mục Văn Hạo ôm Mộng Kiều Nhụy từ bên cạnh đi đến.

Hành động của hai người vô cùng thân mật, hoàn toàn không hề kiêng dè gì cả.

“Diệp Tử, ca khúc mới cô hát lúc nãy hay thật đó!” Mộng Kiều Nhụy khen ngợi thật lòng.

Tại sao trên đời này lại có một người phụ nữ hoàn mỹ như thế chứ?

Không chỉ xinh đẹp, hát hay, lại còn có năng lực sáng tác, cũng chẳng trách đến cả một người đàn ông như Mục Văn Hạo cũng như si như say cô.

Mặt Diệp Ninh lạnh tanh đáp: “Cảm ơn.” Cô thậm chí không thèm nhìn Mục Văn Hạo cái nào.

Mấy ngày trước cô không đến, cho nên hôm nay cố ý biểu diễn một ca khúc mới.

Mà hiện tại cô đã biểu diễn xong rồi, suy nghĩ duy nhất của cô chính là muốn đi về, về nhà.

Mộng Kiều Nhụy đảo mắt nhìn về phía gương mặt lạnh nhạt của Mục Văn Hạo, sau đó lại ngăn cản Diệp Ninh.

“Diệp Tử, tôi có một tin tức tốt muốn báo cho cô.”

 

“Cái gì?”

“Tôi sắp đính hôn với ông chủ Mục rồi!” Lúc Mộng Kiều Nhụy nói ra những lời này, không hề có ý định hạ giọng, không chỉ Diệp Ninh nghe thấy mà tất cả những người khác trong hậu trường cũng đều nghe được rõ ràng.

Hậu trường lộn xộn lập tức lặng ngắt như tờ, mọi người đều đồng loạt dời mắt nhìn về phía ba người Mục Văn Hạo, Diệp Ninh và Mộng Kiều Nhụy.

Trong Hồng Hải, không có người nào không biết tình cảm Mục Văn Hạo dành cho Diệp Ninh, đương nhiên cũng không có ai không biết thái độ từ chối của Diệp Ninh đối với Mục Văn Hạo.

Hiện tại Mộng Kiều Nhụy lại đột nhiên nhảy ra nói muốn đính hôn với Mục Văn Hạo, mọi người sao có thể không khiếp sợ được chứ?

Cho dù là Diệp Ninh thì rõ ràng cũng hơi sửng sốt một chút, cuối cùng cũng chịu nhìn về phía Mục Văn Hạo.

Nhưng mà gương mặt Mục Văn Hạo ngoại trừ vẻ lạnh nhạt như bình thường ra thì không có nét gì khác nữa.

“Thật sao?”

Nếu là thật thì đây cũng coi như một tin tức tốt đối với Diệp Ninh.

TBC

“Đương nhiên là thật rồi!” Mộng Kiều Nhụy vừa nói vừa giơ tay trái của ình lên, ngón trỏ của cô ta đang đeo một chiếc nhẫn kim cương cực lớn: “Cô xem, đây là nhẫn đính hôn mà ông chủ Mục tặng cho tôi đó.”

Diệp Ninh cũng nhìn thấy nhẫn, thấy Mục Văn Hạo không có ý định phản bác, lúc này thật sự cảm thấy như trút được gánh nặng.

Cho nên sự bình tĩnh mấy ngày nay không phải khoảng lặng trước khi bão táp tiến đến, mà là Mục Văn Hạo đã thay đổi tình cảm đổi sang thích Mộng Kiều Nhụy rồi.

Diệp Ninh không hề nghi ngờ gì về điều này, bởi vì bên cạnh Mục Văn Hạo thật sự có quá nhiều phụ nữ, loại người đàn ông tàn bạo như anh ta sẽ không bao giờ thật lòng yêu bất kỳ ai.

“Chúc mừng hai người.”

Mục Văn Hạo nhìn nụ cười vô thức của Diệp Ninh, toàn thân lại càng thêm âm u.

“Chỉ là chúc mừng ngoài miệng thôi sao?”

“...”

Diệp Ninh không dám thả lỏng tinh thần, trước khi xác định rõ anh ta hỏi như thế là có ý gì thì cô quyết định im lặng.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK