“Dương Tĩnh, anh là người trẻ tuổi ưu tú nhất trong các thế hệ của nhà họ Dương, vậy mà cũng chỉ có như thế thôi sao?”
“Các người luôn miệng mắng tôi là phế vật rác rưởi, nhưng anh thì sao, ngay cả phế vật như tôi cũng không đánh lại.”
“Tôi cho anh cơ hội, nhưng anh lại không sử dụng được!”
“Một phần ba gia sản kia đã định sẵn là các người không giữ được nữa!”
Dương Quan Quan nhìn về phía Dương Tĩnh, liên tục cười lạnh, đánh người ta thành như vậy còn không quên bỏ đá xuống giếng.
Mối hận thù giữa cô ấy và Dương gia có thể nói là không đội trời chung, nếu như không phải vì nể mặt Dương lão gia tử, cô ấy nhất định sẽ dùng một tay mình phá hủy toàn bộ Dương gia!
Cũng may Dương lão gia tử cuối cùng tỉnh ngộ, để lại cho cô ấy một phần gia sản, hơn nữa cũng tâm sự với cô ấy rất nhiều, điều này đã thay đổi suy nghĩ ban đầu của Dương Quan Quan.
Advertisement
Lục Chiến Long bình tĩnh nói: “Vừa rồi Dương Tĩnh đã nói với tôi, nắm đắm không có mắt, cho nên khó tránh khỏi có thương vong. Cậu ta bị đánh thành như vậy, chỉ có thể nói là kỹ năng không bằng người khác.”
Sắc mặt của Dương Ý u ám, nhìn chằm chằm Lục Chiến Long một lát, sau đó hít sâu một hơi, nói: “Lục Chiến Long, nếu anh muốn trung lập vậy thì cứ tiếp tục trung lập, nhúng tay vào những việc này, sớm muộn gì cũng phải gánh hậu quả!”
Lục Chiến Long nghe xong cười lạnh, nói: “Phải vậy không? Vậy thì tôi sẽ đợi!”
Anh ta cư xử đúng mực, ngồi ngay ngắn, vô cùng ngay thẳng chính trực, căn bản là không sợ hãi gì cả.
Cho dù thực lực của đối phương lớn hơn anh ta gấp mười lần, chỉ cần làm sai điều gì, anh ta cũng có thể đáp trả lại.
Dương Tĩnh vô cùng căm hận nhìn Dương Quan Quan, cánh tay vặn vẹo còn đang rỉ máu, xương cốt và gân của cánh tay này bị Dương Quan Quan dùng đòn khóa khuỷu tay hình cá sấu giữ lấy rồi vặn gãy, cho dù có nối lại, về sau sức lực cũng sẽ giảm đi rất nhiều.
Thế hệ này của nhà họ Dương, xem như đã bị hai thầy trò Tề Đẳng Nhàn và Dương Quan Quan phế đi rồi...
Dương Phỉ Phỉ - người khơi lại chuyện cũ thì không cần phải nói, nửa đời sau chỉ có thể nằm trên giường.
Dương Viễn Sơn - người bị Tề Đẳng Nhàn cầm súng bắn khó tránh khỏi việc để lại chút di chứng, khi đến ngày mưa đều phải đi khập khiễng,.
Dương Tĩnh xuất sắc nhất hôm nay cũng bị Dương Quan Quan đánh thành như vậy.
“Anh Lục, chúng ta đi thôi.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, thản nhiên nói.
Dương Quan Quan quay đầu nhìn về phía Dương Ý, nói: “Dương Ý, anh muốn giữ lại gia sản, có thể đó! Đem những người biết đánh ở nhà họ Dương của các người ra, toàn bộ xách ra, chỉ cần đánh thắng tôi, tôi sẽ từ bỏ ngay lập tức!”
Dương Ý bị những lời này chọc tức đến mức mặt mày tái xanh.
Với công phu hiện tại của Dương Quan Quan, không nói có thể quét sạch một phương thì cũng là trình độ cao thủ thực sự.
“Chú, chẳng lẽ chúng ta cứ buông tha bọn họ như vậy sao? Đây chính là một phần ba gia sản đó, ước chừng có mấy tỷ! Cũng không biết ông nội sao lại hôn mê, thế mà lại muốn chia nhiều tiền như vậy cho đứa con hoang này! Dương Viễn Sơn nhìn về phía Dương Ý, không cam lòng nói.
“...” Sắc mặt Dương Tĩnh thì suy sụp, trong lòng tràn đầy thất vọng, hiện tại anh ta vẫn không cách nào chấp nhận được chuyện mình sẽ thua dưới tay Dương Quan Quan.
Dương Ý hít sâu một hơi, nói: “Hừ. Ngoài chuyện đó ra, cậu còn có thể làm gì khác sao?”
Dương Viễn Sơn tức giận nói: “Nếu hôm nay không phải Lục Chiến Long đứng ra, nhà họ Dương của chúng ta sao có thể mất mặt tới như vậy! Lục Chiến Long căn bản không trung lập như trong truyền thuyết.”
Dương Ý nghe xong, ánh mắt càng lạnh thêm, nói: “Anh ta trung lập hay không trung lập thì tôi không biết, nhưng cái chết của anh ta rất nhanh sẽ đến thôi.”
“Thị trưởng Viên, anh nói xem có đúng hay không?”
Viên Thiên Thành nghe như vậy, thoáng ngẩn ra, sau đó yên lặng gật đầu.
Dương Viễn Sơn nghe dương Ý nói lời này, trong lòng không khỏi giật mình.
Dương Ý chưa bao giờ làm việc không có mục tiêu, nếu đã nói Lục Chiến Long sắp chết, vậy chắc chắn là có kế hoạch gì muốn nhắm vào người này!
Điều này khiến cho anh ta không khỏi có chút căng thẳng, Lục Chiến Long chính là một trong Ngũ Long Hoa quốc, anh ta cũng là nhân vật lớn nổi danh như Ngọc Tiểu Long!
“Họ Tề kia cũng nhảy nhót không được mấy ngày, chờ sau khi hắn cũng ngã xuống, lại bóp chết thứ hoang dã Dương Quan Quan này là được.”
“Số tiền kia, dù sao vẫn phải ở lại nhà họ Dương!”
Dương Ý nheo mắt lại, chậm rãi giơ tay phải lên, năm ngón tay dần dần khép lại.