Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không phải ở trong nhà Dương Quan Quan thì Tề Đẳng Nhàn thật ra rất vui vẻ để Từ Ngạo Tuyết làm như vậy, rốt cuộc, hắn lúc nào cũng có thể mang súng phóng tên lửa ra chỉnh đốn cô ta.

Nhưng ở chỗ này thì không được, thậm chí vào thời điểm Dương Quan Quan ở cùng hắn cũng sẽ rất rụt rè, làm cho hắn cảm giác phảng phất như một đêm về lại trước giải phóng.

“Mẹ nó, Từ Ngạo Tuyết, chờ sau này lại có cơ hội, tôi nhất định phải chơi chết cô!” Tề Đẳng Nhàn hung tợn suy nghĩ trong lòng.

Ở chỗ này, hắn tất nhiên không thể ra tay với Từ Ngạo Tuyết được, hơn nữa, Dương Quan Quan cũng ngại vì còn có người ngoài.

Advertisement

Vì thế, Tề Đẳng Nhàn cũng cũng chỉ có thể làm hòa thượng, tự bản thân mình nén giận.

Nhưng mà cũng may là hắn mỗi ngày đều dạy Dương Quan Quan luyện quyền, bản thân hắn cũng có thể thông qua luyện quyền để thư giãn một chút, khiến hắn không nghĩ tới chính là, lần luyện tập này, hình như công lực lại có tiến bộ thì phải?

Càng làm cho Tề Đẳng Nhàn khó chịu chính là, Dương Quan Quan lại còn rất thích Từ Ngạo Tuyết, mỗi ngày đều sẽ đúng giờ giao lưu cùng cô ta, từ chỗ cô ta học tập kinh nghiệm trên thương nghiệp và năng lực khống chế đại cục.

Rốt cuộc vào một ngày, Từ Ngạo Tuyết nhận được một cuộc điện thoại, người nhà họ Triệu gọi cô ta về đế đô.

Hiển nhiên, bên nhà họ Trần đã tạo chút áp lực, thúc đẩy việc này, làm cho cô ta có thể trở thành người phát ngôn của nhà họ Triệu ở Nam Dương!

Tề Đẳng Nhàn gần như đã thấy được sau đầu Từ Ngạo Tuyết sinh ra phản cốt, hắn rất chờ mong đến lúc đó Từ Ngạo Tuyết đâm sau lưng nhà họ Triệu một cái thật mạnh như thế nào.

“Nếu tôi là người nhà họ Triệu, cần dùng cô ta thì cứ dùng, coi cô ta như một nhân tài để sử dụng chứ không phải như vật hết tác dụng mà ép khô cô ta, thậm chí còn muốn ép buộc cô ta gả cho người khác. Người phụ nữ như vậy quá kiêu ngạo, trên phương diện nào đó chỉ có thể thuận theo.” Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ trong lòng.

Nhưng mà phương châm này cũng không thích hợp cho hắn và Từ Ngạo Tuyết, hắn chính là muốn ấn Từ Ngạo Tuyết xuống đất mà sát, thậm chí treo lên đánh, làm sao cho cô ta không thoải mái thì làm.

Biết được Từ Ngạo Tuyết phải rời khỏi Thượng Hải, Dương Quan Quan còn có hơi không nỡ, nghiêm túc nói: “Từ tiểu thư, tuy rằng trước đây chúng ta là mối quan hệ đối địch, nhưng không thể không nói, cô là một đối thủ rất đáng được kính trọng.”

“Những ngày qua, được cô chăm sóc, tôi thật sự đã học được rất nhiều bài học, vô cùng cảm ơn cô đã không tiếc gì chỉ bảo cho tôi!”

“Hy vọng có một ngày chúng ta có thể gặp lại, sau đó ngồi xuống uống chút rượu cùng nhau rồi nghiêm túc tâm sự.”

Từ Ngạo Tuyết gật gật đầu với Dương Quan Quan, nói: “Nói thật, thiên phú võ học của cô là hạng tốt nhất, nhưng thiên phú ở phương diện thương nghiệp thì chỉ thuộc hạng ba… Bằng cấp thật ra cũng đủ cao, lý luận tri thức có đủ, nhưng tôi khuyên cô nên chú tâm vào việc học võ hơn nữa đi.”

Dương Quan Quan cười cười, nói: “Tôi nhớ rồi, cảm ơn cô đã nói thẳng.”

Từ Ngạo Tuyết nói: “Thiên phú về thương nghiệp của Lý Vân Uyển thật ra cũng là hạng nhất.”

Dương Quan Quan sắc mặt cứng đờ, sau đó nói: “Tâm tư của Vân Uyển đúng là linh hoạt hơn tôi, thật ra tôi cũng chỉ là kẻ ngốc đọc nhiều sách mà thôi.”

Tề Đẳng Nhàn nghe được lời này, trong lòng tức giận đến muốn chửi má nó, hận không thể lập tức kéo Từ Ngạo Tuyết lại đây hành hung một trận.

Học Hướng Đông Tình chôn lôi đúng không?

Lại còn có con mẹ nó chôn lôi ngay trước mặt!

Quá đáng lắm rồi!

Bà nó, ngấm ngầm giở trò với tôi đúng không! Trực tiếp lại đây đi!

“Lần từ biệt này, không biết phải mấy năm sau mới có thể gặp mặt, hy vọng đến lúc đó có thể gặp được cô càng mạnh mẽ hơn.” Từ Ngạo Tuyết mỉm cười nói.

“Đi đường cẩn thận!” Dương Quan Quan cũng nghiêm túc nói, nắm tay cô ta.

Từ Ngạo Tuyết quay đầu nói với Tề Đẳng Nhàn: “Vất vả cho ngài phải tiễn, nếu không, tôi sợ sẽ chết ở Thượng Hải.”

Tề Đẳng Nhàn liên tục cười lạnh, vốn định không tiễn cô ta, nhưng tưởng tượng đến nỗi nghẹn khuất mà những ngày qua phải chịu, liền lạnh mặt gật gật đầu.

Tề Đẳng Nhàn lái xe đưa cô ta đến sân bay, trong bãi đỗ xe ngầm ở đó, tầng một, hai không được coi là đông lắm, vẫn còn chỗ trống, nhưng Tề Đẳng Nhàn cố tình đi xuống tầng thứ ba càng vắng vẻ.

Từ Ngạo Tuyết thấy, cũng chỉ hờ hững cười lạnh hai tiếng.

“Từ Ngạo Tuyết, cô rất biết cách tác oai tác quái đấy, sẽ không sợ tôi thật sự tức giận chơi chết cô?!” Sau khi Tề Đẳng Nhàn dừng xe, hung tợn hỏi.

“Chết thì chết thôi, dù sao cũng chỉ là một cái mạng quèn, thanh danh của tôi ở Hoa Quốc đã nát bét rồi!” Từ Ngạo Tuyết không sao cả nói, sau đó bắt đầu lo tháo chiếc nơ con bướm ở sau cổ mình.

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, trơ mắt nhìn chiếc váy trượt xuống từ trên người cô ta.

Từ Ngạo Tuyết quay đầu, đùa cợt cười nói: “Thất thần làm gì, trên đường đi anh lái xe nhanh như vậy, còn đỗ ở chỗ này, không phải muốn làm chuyện này sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK