Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Khuynh Nguyệt đột nhiên giơ tay lên và nói: “Dừng!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hửm?”

Giang Khuynh Nguyệt liền nói: “Tôi không muốn nghe anh làm màu nữa, tôi chỉ muốn biết liệu anh có thực sự có thể giúp tôi giải quyết chuyện người đại diện hình ảnh của tập đoàn Gukoo hay không? Tất cả những người mẫu của studio chúng tôi, bao gồm cả người làm chủ như tôi đây nữa, đều có thể tùy anh lựa chọn!”

“Tuyển phi à? Tôi thích lắm!”

Tề Đẳng Nhàn bỗng chốc ngẩn người, sau đó nói với giọng phấn khởi.

Giang Khuynh Nguyệt đen sầm mặt và nói: “Người cuối cùng tuyển phi bây giờ còn đang ở trong ngục giam ăn cơm tù kia kìa, anh cũng cảm thấy ăn mỳ ở bên ngoài không ngon miệng nữa à?”

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Nói đùa thôi ấy mà, chuyện này ấy hả, rất đơn giản, tôi gọi một cuộc điện thoại là xong rồi. Người đại diện hình ảnh cho máy tính cầm tay của tập đoàn Gukoo, chọn cô là được rồi.”

“Ha ha ha...”

Advertisement.

||||| Truyện đề cử: Chất Nữ |||||

“Anh nói đổi là đổi à? Đúng thật là một trò cười mà! Anh tưởng mình là ai chứ?”

“Chém gió cũng phải có chừng mực chứ!”

Chính vào lúc này, một vô gái bước vào studio, bên cạnh còn dẫn theo bốn trợ lý, cô ta ăn mặc hợp mốt, khuôn mặt và dáng người ưu tú, trông rất có phong thái.

Sau khi nhìn thấy cô ta, đám người trong studio đều không khỏi sững sờ, ai nấy đều không dám nói chuyện nữa.

Cô ta chính là Chu Tử Lâm, người mẫu nổi tiếng nhất của studio ngày trước, bây giờ đã chuyển đến một công ty lớn hơn, vả lại, nghe nói cô ta còn có mối quan hệ mập mờ với Trịnh Hữu Bân, đại thiếu gia của Trịnh gia, vậy nên không ai dám chọc vào cô ta.

Sau khi nhìn thấy Chu Tử Lâm, Giang Khuynh Nguyệt bèn nói: “Tiểu Chu, cô đến đúng lúc lắm, cô vẫn còn hợp đồng với ba thương hiệu quần áo trong studio của chúng tôi đấy, hôm nay chúng ta cùng hoàn thành chúng đi.”

Chu Tử Lâm nhìn về phía Giang Khuynh Nguyệt, nghiêng nghiêng đầu và nói: “Tiểu Chu? Giang tiểu thư, cô đang gọi ai thế?”

Giang Khuynh Nguyệt híp mắt, sau đó cười nói: “Cô Chu, làm phiền cô hãy hoàn thành hợp đồng với ba thương hiệu quần áo còn ở trong studio, lúc đầu khi kí hợp đồng bọn họ đều đến vì cô mà.”

Sau khi nghe thấy cách xưng hô này, Chu Tử Lâm gật đầu với vẻ hài lòng và nói: “Tôi sẽ không hoàn thành những hợp đồng đó đâu, bây giờ tôi đã ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Quang của Trịnh gia rồi, nếu như cô có ý kiến gì thì có thể gửi thư cho công ty hiện tại của tôi.”

Nếu như Giang Khuynh Nguyệt không thể khiến cho Chu Tử Lâm hoàn thành hợp đồng, vậy thì cô ta sẽ phải đối mặt với khoản tổn thất và bồi thường kếch xù.

Chỉ vì chút chuyện nhỏ của Chu Tử Lâm mà cô ta đã phải bồi thường hơn sáu triệu rồi, con số này đối với studio nho nhỏ này của cô ta mà nói có thể nói là khó có thể gánh vác nổi.

“Cô Chu, dù sao cô cũng là người được Giang tiểu thư phát hiện ra đầu tiên mà, có cần phải làm đến như vậy không? Nếu năm đó không có Giang tiểu thư tận lực bồi dưỡng cô, cô cũng sẽ không thể đạt tới địa vị như bây giờ đâu nhỉ!”

“Những hợp đồng này vốn nên do cô hoàn thành, bây giờ Giang tiểu thư nhờ cô, xem như để cô giúp studio hoàn thành hợp đồng, hơn nữa còn đồng ý trả tiền theo giá, như thế đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi.”

“Tội gì cô phải trực tiếp từ chối hả? Làm người phải biết mang ơn người khác chứ!”

Trợ lý của Giang Khuynh Nguyệt không chịu được nữa mà trực tiếp đứng ra và lớn tiếng nói.

Vẻ mặt Chu Tử Lâm bỗng trở nên lạnh lùng, cô ta nói: “Cái gì? Lúc trước Giang Khuynh Nguyệt đã bồi dưỡng tôi á?”

“Nói đùa cái gì đấy!”

“Rõ ràng là tôi tài năng hơn người, cô ta muốn dựa vào tôi để phát tài mà thôi.”

“Vả lại, những năm nay tôi đã giúp cô ta kiếm về rất nhiều tiền rồi, các người còn chưa hài lòng à?”

“Người như Chu Tử Lâm tôi ấy mà, tùy tiện đi đến bất cứ một công ty nào cũng có thể nổi tiếng!”

“Tôi lăn lộn ở trong cái studio rách nát này của các người vài năm đã là phúc phận to lớn của các người rồi.”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà trợn trừng mắt, thời đại gì thế này, sao lại có nhiều kẻ vô ơn đến như vậy chứ...

Chu Tử Lâm lạnh lùng nói: “Hôm nay tôi đến đây là để đòi tiền chứ không phải là để nói về việc hoàn thành hợp đồng với các người, muốn bàn thì các người hãy đến thẳng công ty hiện tại của tôi để bàn đi! Ha ha... giải trí Tinh Quang của Trịnh gia, tôi nghĩ cho dù các người có một trăm lá gan thì cũng không dám đến đó đâu nhỉ?”

Lúc nói ra những lời này, vẻ mặt cô ta vô cùng kiêu ngạo, bộ dạng khinh thường tất cả mọi người.

Vẻ mặt Giang Khuynh Nguyệt tối sầm lại, cô ta lạnh lùng nói: “Cô đòi tiền gì chứ? Studio đâu có nợ một đồng tiền lương nào của cô đâu!”

Chu Tử Lâm ngẩng đầu lên và nói với giọng thách thức: “Bây giờ tôi tùy tiện chụp một tấm ảnh, ít nhất cũng được năm vạn tệ! Trước đây tôi làm việc ở trong studio của các người, lúc mới đầu một bộ ảnh chỉ được có ba đến năm nghìn.”

“Các người đã làm lãng phí bao nhiêu năm thanh xuân của tôi chứ? Tại sao không sớm ngày cho tôi nhiều tài nguyên hơn nữa! Đây đều là trách nhiệm của các người!”

“Tôi cũng không yêu cầu quá nhiều...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK