Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tề Đẳng Nhàn nghe xong lại không cho là đúng, gia tộc Rothschild là gia tộc tài phiệt tại Châu u, tuy rằng lực ảnh hưởng tại nước Mỹ cũng không yếu, nhưng cũng điểu không đến chạy đi đâu.

Hơn nữa, gia tộc Rothschild đã bỏ lỡ thời gian quật khởi của Mỹ, đã tụt hậu hơn nhiều so với những nhà tài phiệt đi lên về mặt tích luỹ.

“Anh muốn nói cái gì với tôi?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt hỏi.

Thượng Quan Kinh Đào vỗ tay, hai người cấp dưới lập tức mở vali ra, chỉ thấy bên trong hai cái vali 40 inch trãi đầy một màu xanh của đô la Mỹ, hai cái vali này gộp lại, giá trị có lẽ lên tới hàng chục triệu đô.

Mười triệu đô, tương đương với sấp xỉ 7000 vạn tiền Hoa Quốc, quả thật là một số tiền khổng lồ.

Thượng Quan Kinh Đào nói: “Đây là quà gặp mặt!”

Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy nhiều tiền như vậy, trên mặt đã tươi cười như hoa, nói: “Tôi không phải người yêu tiền.”

Lý Vân Uyển lập tức khinh bỉ, không phải người yêu tiền, thì anh cười tươi như vậy làm gì?

Ngay cả cô ta khi thấy nhiều tiền như vậy, nhìn hai cái vali tiền để cạnh nhau, cũng cảm thấy có chút chấn động.

Đây là lý do tại sao những người đưa hối lộ thường thích sử dụng tiền mặt thay vì chuyển khoản, bởi vì, khi tiền mặt chất thành đống có thể tạo thành hiệu ứng thị giác vô cùng mạnh.

Advertisement

Chỉ ba bốn mươi vạn cũng đủ làm chấn động rồi, chứ đừng nói đến ngàn vạn!

“Có chuyện gì thì nói đi.” Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, nói với Thượng Quan Kinh Đào.

Lễ nhiều người không trách, nhượng ta tặng nhiều tiền như vậy, cho dù có muốn cái mạng của anh, anh cũng phải dùng gương mặt tươi cười để chào đón!

Thượng Quan Kinh Đào nói: “Rất đơn giản, tôi hy vọng Tề tiên sinh có thể ngăn cản chuyện gần đây của Viên Thăng Lộc.”

Sau khi Tề Đẳng Nhàn nghe được lời này, lông mày lập tức nhăn lại, trên mặt cũng mang theo chút lạnh lùng.

Viên Thăng Lộc là Ngọc Tiểu Long tự mình câu ra, chính là vì muốn lấy lại cây tế đao của Viên Thiên Thành, hơn nữa, sau lưng Viên Thăng Lộc còn liên quan đến băng nhóm phạm tội ở Điện Bắc.

“Chuyện này tôi không thể xem vào quá nhiều, đều là do Ngọc Tiểu Long làm chủ đạo.” Tề Đẳng Nhàn nói, “Số tiền này, anh đưa sai người rồi.”

“Không không không, Tề tiên sinh không cần nhúng tay vào, chỉ cần tùy tiện nói bóng nói gió vài câu là được. Số tiền này, cậu lấy đi!” Thượng Quan Kinh Đào hào phóng nói.

“Nhìn tôi giống người tham lam dễ bị đút lót như vậy sao? Muốn đút lót cho tôi?” Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm hỏi.

Thượng Quan Kinh Đào lại nói: “Tôi nghĩ, Tề tiên sinh hẳn là sẽ không từ chối ý tốt của Thượng Quan gia chúng tôi đâu. Dù sao, Thượng Quan gia chúng tôi trong Hồng bang tại Mỹ cũng có chút phân lượng!”

Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói: “Chỉ chút tiền ấy, mà muốn tôi bán đứng điểm mấu chốt của bản thân, thay đổi giá trị quan chính mình sao? Các người, và Viên Thăng lộc có quan hệ gì?!”

Sắc mặt Thượng Quan Kinh Đào trầm xuống, nói: “Tề tiên sinh, đây là thiện ý mà Thượng Quan gia chúng tôi muốn biểu đạt, cậu thật sự không nhận sao?”

Lý Vân Uyển có chút sùng bái mà nhìn Tề Đẳng Nhàn.

Người đàn ông có lập trường, không thể nghi ngờ là người đàn ông bản lĩnh lớn nhất.

Không ngờ, giây tiếp theo Tề Đẳng Nhàn lại liếm miệng mình, nói: “Phải thêm tiền!”

“Phụt!”

Lý Vân Uyển suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ, một giây trước còn hiên ngang lẫm nhiên, giây tiếp theo đã lập tức biến thành “Thêm tiền”?

Thượng Quan Kinh Đào sửng sốt, sau đó cười ha ha, nói: “Không ngờ Tề tiên sinh còn có nhiều dã tâm hơn so với tôi tưởng tượng nhiều, được được được, thêm tiền! Lại lấy ra một cái vali nữa!”

Cấp dưới của anh ta lập tức vào trong xe, kéo ra lại một cái vali lớn, bang một tiếng, mở ra, bên trong vẫn một màu xanh mướt của tiền mặt.

“Được rồi, thành giao.” Tề Đẳng Nhàn nói, “Tôi sẽ nói với Ngọc Tiểu Long.”

Trên thực tế, Tề Đẳng Nhàn cũng biết, chuyện của Viên Thăng, cũng đã đến lúc kết thúc.

Nếu lại dây mơ rễ má thêm chút nữa, rất có thể sẽ xảy ra trường hợp ngoài ý muốn, sẽ chọc cho nhiều người chó cùng rứt giậu.

Nhận lấy 18 triệu đô la Mỹ này, để thu tay lại trước cũng không phải không thể.

Thượng Quan Kinh Đào chắp tay với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Hoan nghênh Tề tiên sinh đến quê hương của chúng tôi chơi một ngày nào đó, cũng hy vọng tình hữu nghị của chúng ta sẽ dài lâu!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Nói hay lắm. Dựa vào những tờ tiền xanh này, anh chắc chắn là bạn của tôi!”

Thượng Quan Kinh Đào cười ha ha, mang theo nhóm cấp dưới của mình nghênh ngang rời đi.

Ba cái vali tiền mặt cực kỳ to ở dưới chân Tề Đẳng Nhàn.

Lý Vân Uyển có chút phức tạp mà nhìn hắn, cảm thấy người này thay đổi rồi.

“Xem anh như vậy làm gì? Có tên ngốc đưa tiền tới mà em không cần sao?” Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, “Anh và mấy tên chuyên làm chuyện xấu kia không đội trời chung, nhưng tiền của bọn họ, cũng có thể thu một chút!”

Lý Vân Uyển sửng sốt, kinh ngạc nói: “Anh tính lấy không tiền của bọn họ sao?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Mắc mớ gì anh phải giúp bọn họ làm việc? Chờ thời cơ tới, anh còn muốn tự mình bắt lấy, diệt trừ bọn họ!”

Hắn cười lạnh, trực tiếp gọi điện thoại cho Ngọc Tiểu Long.

“Tiểu Long, chuyện của Viên Thăng Lộc thế nào rồi?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK