Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Tử Lâm nghe thấy lời của Tề Đẳng Nhàn mặc dù không dám nói lời nào, nhưng đang thầm mắng chửi trong lòng.

Còn mời ngôi sao lớn tới? Liệu một người nổi tiếng có chấp nhận lời mời của một studio nhỏ này của cô ta không? Có thể mời người tuyến 18 đã là không tồi rồi!

Giang Khuynh Nguyệt nhíu mày, sau đó nói: "Đương nhiên là có thể, nhưng mà, còn phải xem người anh mời đến là ai."

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: "Sở Bằng không tồi chứ? Cô ta bây giờ đang rất hot đấy."

Giang Khuynh Nguyệt nói: "Sở Băng đương nhiên là có thể! Anh có thể mời được cô ta đến là điều tốt nhất."

Tề Đẳng Nhàn có lẽ cố ý khoe mẽ trước mặt Trịnh Hữu Bân, cho nên, không nói hai lời đã nhấc điện thoại lên gọi cho Long Tông Toàn.

"A ha, chào Tề tổng....tìm tôi có việc gì vậy?" Sau khi Long Tông Toàn nhận điện thoại của Tề Đẳng Nhàn đành cười nịnh nọt, chỉ sợ người của mình lại chọc tới vị Diêm Vương này.

Ông ta đã bị Tề Đẳng Nhàn chỉnh đốn triệt để, không dám nói năng linh tinh.

Advertisement

Tề Đẳng Nhàn nói: "Long tổng, tôi nhớ rằng cái cô tên Sở Băng gì đó là con gái nuôi của ông đúng không?" . T𝒓uyện cop từ t𝒓ang [ T𝒓ùmT𝒓uyện.𝘝N ]

Long Tông Toàn nói: "Phải phải phải, Tề tổng, nếu cậu có hứng thú với con gái tôi, vậy tối nay tôi bảo con bé đến tìm cậu?"

Tề Đẳng Nhàn lại khó chịu nói: "Tôi là người thích đi giày rách sao?"

Long Tông Toàn vội nói: "Đương nhiên không phải... Hay là để tôi tìm một người mới ra mắt? Đảm bảo sạch sẽ."

Tề Đẳng Nhàn mắng: "Không ngờ tôi tìm ông hỏi chút việc, ông lại cho rằng tôi muốn tìm phụ nữ để chơi đùa."

Long Tông Toàn không dám nói gì nữa, chỉ có thể gượng cười hai tiếng.

"Tôi muốn tìm Sở Băng giúp một chuyện, giúp bạn tôi chụp vài bức ảnh, làm một chút tuyên truyền nhỏ, ông hỏi cô ấy xem có đồng ý hay không." Tề Đẳng Nhàn lãnh đạm nói.

"Không vấn đề gì! Con bé chắc chắn sẽ đồng ý, tôi thay con bé liên lạc lại với cậu, cậu thấy thế nào?" Long Tông Toàn không nói hai lời đã đồng ý thay Sở Băng.

Ông ta là ba nuôi của Sở Băng, đừng nói là Tề Đẳng Nhàn nhờ Sở Băng chụp ảnh tuyên truyền, cho dù là có chụp ảnh hay quay phim cấp ba đi chăng nữa, ông ta cũng không dám hó hé nửa lời.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Được, cứ như vậy đi. Ông bảo cô ấy mau liên lạc với tôi, bây giờ tôi vẫn còn ở Thượng Hải."

Sau khi Trịnh Hữu Bân thấy Tề Đẳng Nhàn cúp máy, liền cười hỏi: "Tề tổng có phải là vừa gọi cho Long tổng của tập đoàn Long thị không?"

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Sở dĩ hắn nói những lời như vậy, không chỉ để Chu Tử Lâm thực hiện điều khoản, mà còn là mượn cơ hội này, thể hiện mối quan hệ của bản thân ra trước mặt Trịnh Hữu Bân. Đây cũng gọi là cho tên này chút tự tin, để anh ta mau chóng đứng sang phía bên này, bán đứng Triệu Man Nhi.

Trịnh Sam Minh sợ Triệu Man Nhi như sợ hổ, Trịnh Hữu Bân tốt hơn ông ta một chút, mặc dù có chút sợ sệt, nhưng anh ta muốn trả thù nhiều hơn.

Cuộc điện thoại vừa nãy, Trịnh Hữu Bân nghe rất rõ ràng.

Long Tông Toàn là loại người nào?

Chính là một ông chủ lớn có bối cảnh ở đế đô!

Một ông chủ lớn như vậy lại khúm na khúm núm trước mặt Tề Đẳng Nhàn, thậm chí còn rất nịnh nọt, sẵn sàng đem tặng con gái nuôi của mình, có thể thấy được, ông ta rất kính sợ Tề Đẳng Nhàn!

"Nếu như có tiểu thư Sở Băng đến thực hiện hợp đồng cho studio, thì không còn liên quan gì đến chuyện của Chu Tử Lâm nữa rồi." Trịnh Hữu Bân nói, sau đó lạnh lùng liếc Chu Tử lâm một cái, "Bây giờ cô đã biết người mà mình đắc tội là ai chưa?"

Chu Tử Lâm rụt cổ lại, thật không thể tưởng tượng được Tề Đẳng Nhàn chỉ gọi một cuộc điện thoại đã có thể mời một minh tinh cực nổi tiếng như Sở Băng đến một studio nhỏ như này chụp ảnh.

Giang Khuynh Nguyệt rất hả dạ, cảm thấy người bạn trai này của mình khá lợi hại, hơn nữa còn giúp cô ta một chuyện lớn.

"Có muốn xem xét việc chuyển anh ta làm chính thức không?"

"Bỏ đi, tên này nói chuyện khiến người ta tức chết, tôi sợ ngày nào đó anh ta tức đến mức không thèm tới nữa."

Giang Khuynh Nguyệt nghĩ thầm trong lòng, sau đó lập tức phủ nhận suy nghĩ của mình, EQ thấp như này cũng đáng để yêu đương sao?

Sau khi Chu Tử Lâm cúi đầu xin lỗi Giang Khuynh Nguyệt và Tề Đẳng Nhàn, mặt mũi xám xịt rời đi, cô ta thề rằng cả đời này sẽ không bao giờ đến chỗ này nữa....

Trịnh Hữu Bân cười, nói: "Tề tổng có rảnh không? Cùng uống cốc trà, nói vài lời bàn công việc nhé?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK