Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Đẳng Nhàn nói: "Có điều, tôi tha thứ cho cô, nhưng tôi không thể đưa thuốc cho cô được.”

Từ Ngạo Tuyết giận dữ nói: "Tên họ Tề kia, ý anh là sao? Anh thích sống chó phải không? ”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói: "Cô muốn trộm tháp của tôi, chuyện này tôi cũng tha thứ rồi, nhưng hợp tác trước đó coi như bị hủy! Nếu cô vẫn muốn tiếp tục hợp tác thì cũng giống như ngày đó, dựa vào bản lĩnh của cô mà lấy, có thể lấy mấy phần, đều tùy thuộc vào cô cả.”

Từ Ngạo Tuyết thầm nghĩ trong lòng rằng ham muốn trả thù của Tề Đẳng Nhàn thực sự vô cùng mạnh mẽ, hay nói cách khác là lòng dạ của hắn còn hẹp hòi hơn so với hạng người tiểu nhân.

Nói tới nói lui mãi, cho dù hai người bọn họ có chí chóe với nhau đến mức nào thì Tề Đẳng Nhàn vẫn quyết định rằng hắn sẽ chuyển toàn bộ số dược phẩm mà bên phía Hoàng Văn Lãng đã cung cấp sang cho Từ Ngạo Tuyết.

Dù sao thì một khi địa vị của Từ Ngạo Tuyết ở Nam Dương càng cao hơn thì cô ta sẽ nhận được sự ủng hộ càng mạnh mẽ hơn từ phía nhà họ Triệu, đến lúc đó thì hiệu quả sát thương tạo thành khi cô ta đâm sau lưng nhà họ Triệu cũng sẽ càng lớn hơn nữa.

Có điều, nếu như nói nhà họ Triệu hoàn toàn không có một chút cảm giác phòng bị nào đối với Từ Ngạo Tuyết thì đó cũng chỉ là một lời nói hoàn toàn vô nghĩa.

Có thể nói Từ Ngạo Tuyết hiện tại không khác là bao so với một nghệ nhân diễn xiếc đang bước đi trên dây thừng, chỉ cần cô ta sơ ý một chút là sẽ sẩy chân rồi ngã xuống vực sâu, rơi vào kết cục thảm thương tan xương nát thịt.

Vào lúc nửa đêm, Từ Ngạo Tuyết nhận được một cuộc điện thoại từ ai đó.

Sau khi cuộc nói chuyện thông qua điện thoại chấm dứt, Từ Ngạo Tuyết quay sang nhìn Tề Đẳng Nhàn đang ngồi trên ghế sô pha rồi mỉm cười và bảo hắn: “Chúc mừng anh, bây giờ có thể nói là anh đã bị kẻ địch bao vây bốn phía rồi!”

Tề Đẳng Nhàn hỏi lại: “Không phải là tôi đã sớm bị kẻ địch bao vây bốn phía từ lâu rồi hay sao? Mạng lưới điện thoại của cô chỉ có chất lượng tương đương như ở vùng nông thôn thôi à?”

Từ Ngạo Tuyết lắc đầu một cái rồi nói tiếp: “Ý của tôi là thế này, người của gia tộc Rothschild đã tự mình tìm đến tận đế đô rồi, bọn họ thậm chí còn đề cập đến chuyện anh đánh chết Jimmy de Rothschild với các đại lão ở đế đô để tiến hành can thiệp trực tiếp vào sự việc lần này!”

Tin tức đó khiến Tề Đẳng Nhàn không thể không ngẩn người ra trong một chốc lát, sau đó hắn hơi híp mắt lại.

“Nếu như tôi đoán không nhầm thì chẳng bao lâu sau anh cũng sẽ bị liệt vào vị trí chính giữa của danh sách các phần tử khủng bố thôi.” Từ Ngạo Tuyết nói như có điều suy nghĩ, trông khuôn mặt cô ta có vẻ khá là hả hê.

“Phần tử khủng bố sao?” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà nhe hàm răng ra, sau đó hắn lại bật cười ha ha. “Người của gia tộc Rothschild chạy đến tận nước Hoa để chủ động can thiệp trực tiếp vào sự việc lần này, chỉ sợ là chắc hẳn người của nhà họ Triệu cũng đang nhúng tay vào thúc đẩy một phần nào đó ấy nhỉ?”

Từ Ngạo Tuyết đáp lại: “Ồ? Anh đoán đúng rồi đấy! Nhà họ Triệu đã phải chịu đựng quá nhiều thiệt thòi trong tay hai bố con anh, cũng vì vậy nên bọn họ mới phải sử dụng thủ đoạn như vậy để đối phó với anh.”

“Sau này anh cũng sắp sửa bị liệt vào trong danh sách các phần tử khủng bố, vậy thì chẳng phải là mấy triệu ki lô mét vuông ở nước Hoa này đều không thể nào trở thành chỗ nương thân cho anh được nữa hay sao.”

“Tất cả những quốc gia văn minh trên thế giới đều sẽ biến thành kẻ thù của anh!”

“Cho dù anh có muốn chuyển đến nước Mỹ để làm người dân tị nạn chính trị thì cũng sẽ không có bất cứ tác dụng nào hết.”

Tuy rằng gia tộc Rothschild đã không còn là một gia tộc tài phiệt thuộc hàng đứng đầu trên thế giới nữa, nhưng dù sao bọn họ cũng đã trở thành một gia tộc lớn từ rất lâu về trước, thậm chí bọn họ cũng đã từng chứng kiến sự ra đời của nước Mỹ xưa kia, vì vậy nên không một ai có thể khinh thường bọn họ.

Cái đầu của Jimmy de Rothschild đã vỡ tung ra chỉ sau một cú đấm của Tề Đẳng Nhàn, vì vậy nên cho dù không muốn đến mức nào thì Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ có thể cõng theo cái nồi này mà sống thôi.

Nhưng nếu như gia tộc Rothschild và nước Hoa hoàn tất quá trình trao đổi và hợp tác với nhau, đồng thời cả hai bên đều có chung một nhận định rằng hành vi mà Tề Đẳng Nhàn đã gây ra tương đương với hành vi khủng bố, vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa, hắn sẽ sớm trở thành một con chuột chạy qua đường đích thực mà thôi.

Từ Ngạo Tuyết nhìn Tề Đẳng Nhàn rồi nói bằng giọng hết sức lạnh lùng: “Anh vẫn còn cười được hay sao? Một khi bị liệt vào trong danh sách phần tử khủng bố thì cho dù có là ông trùm đứng đầu Tuyết quốc cũng khó có thể tỏ thái độ ủng hộ anh công khai như trước kia được, bây giờ thì kẻ địch mà anh phải đối mặt sẽ là cả thế giới văn minh đấy có biết không!”

Tề Đẳng Nhàn hỏi lại: “Chẳng lẽ cô đang lo lắng cho tôi sao? Cô sốt ruột như vậy làm cái gì chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK