Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Môn quyền pháp Hình Ý này, xem như hắn dạy hoàn toàn quyền nhập môn cho Dương Quan Quan, nhưng còn hai loại quyền lưu truyền nội bộ khác cũng sẽ đều được truyền hết cho cô ta.

Dương Quan Quan không sợ mệt, cô ta đi theo Tề Đẳng Nhàn vào viện, nghe hắn giảng giải quyền lý cơ bản của Thái Cực Quyền, còn có cả cọc pháp cơ bản.

"Cọc pháp cơ sở của Thái Cực quyền là Vô Cực Cọc, Thái Cực là từ hư vô tạo ra hữu hình, cho nên Vô Cực là quan trọng nhất cũng là cơ bản nhất, giống như tam thể thức của Hình Ý." Tề Đẳng Nhàn giơ hai tay lên như ôm dưa hấu, đầu gối gập lên, cả người ngồi xổm tại chỗ.

"Môn quyền pháp này còn khá mơ hồ, muốn luyện ra công phu có thể đánh người không phải là chuyện dễ dàng."

"Nhưng mà, hình ý nhập môn cô học nhanh như vậy, chắc môn quyền này không làm khó được cô đâu."

"Hình Ý là ba điểm hợp một, Thái Cực thì là ba điểm một đường..."

Dương Quan Quan kinh ngạc nói: "Cọc pháp cơ bản này có thể đánh người? Khó trách ai cũng nói Thái Cực Quyền là quyền pháp lừa người!”

Tề Đẳng Nhàn nói: "Cô đến đánh tôi di!”

Hiện tại Dương Quan Quan đã nhập môn, cô ta biết dùng quyền đánh người, trước tiên phải có quyền ý, nếu quyền ý không đủ thì dùng sang quyền pháp.

Cô ta dùng Hổ quyền, hướng về phía gáy Tề Đẳng Nhàn!

Quyền còn chưa đánh được, Tề Đẳng Nhàn thoắt cái đã ôm lấy Vô Cực Cọc, Dương Quan Quan chỉ cảm thấy trong lòng mình trống rỗng, không biết phải đánh quyền đi đâu.

Dùng quyền ý phải dẫn quyền đi thì mới có uy lực.

Một quyền này của cô ta mạnh mẽ như mãnh hổ xuống núi, giống như hổ muốn giết chết con mồi thì mới phát ra uy lực thật sự.

Nhưng mãnh hổ còn chưa nhào ra đã phát hiện con mồi đi đâu mất tăm?

"Đây chính là Vô Cực, điều cốt yếu là để bản thân cùng vũ trụ dung hợp thành một thể, tiến vào một loại cảnh giới quên đi thực tại."

"Nếu như cô đang đánh cùng cao thủ, bỗng nhiên ôm lấy Vô Cực Cọc sẽ khiến quyền ý của đối phương thất bại, quyền ý không được khai triển, tiết tấu sẽ bị loạn."

Sau khi nói xong lời này, thân thể Tề Đẳng Nhàn tiến về phía trước, dùng quyền nện vào bụng Dương Quan Quan, đây chính là quyền đơn giản nhất trong Thái Cực quyền "Thượng bộ đấm người".

Dương Quan Quan giật mình, vội nhảy về phía sau né tránh quyền này, chép miệng nói: "Môn quyền pháp này thật đúng là có chút huyền học, khó trách mấy tên lừa đảo hoành hành... Chỉ nói ý niệm chứ không bàn về thực chiến, rất dễ lừa người!”

“Tất cả quyền pháp không dùng cho thực chiến đều là lừa đảo. Cô đã từng thấy Thái Cực Quyền của Ngọc Tiểu Long chưa, thế nào?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Vô cùng mạnh mẽ, lại còn bá đạo!” Dương Quan Quan suy nghĩ một chút, nghiêm túc trả lời.

Tề Đẳng Nhàn nói: "Không sai, thứ cô ta luyện chính là Cổ Thái Cực Quyền."

“Cổ Thái Cực Quyền thường vận dụng đao và thuẫn trên người ở chiến trường cổ đại, thuẫn là phòng thủ, đao là công kích."

"Cô ta đấm tựa như lấy đang phòng thủ, sau khi đẩy được đối phương ra liền mạnh mẽ công kích.”

"Cho nên cô sẽ cảm thấy rất mạnh mẽ rất bá đạo!"

"Thái Cực quyền chân chính lúc đánh nhau vô cùng mạnh mẽ bá đạo, nhất là ở pháo quyền và chiêu thức đấm."

Sau khi nói xong lời này, Tề Đẳng Nhàn dùng lực, mạnh đến mức khiến mặt đất rung ầm ầm, theo quyền đưa lên tựa như đại pháo vang trời!

Dương Quan Quan chỉ cảm thấy quyền kia chấn động không khí, nổ to khiến màng nhĩ của cô ta có chút khó chịu.

"Những người dùng yếu thắng mạnh, mượn lực đánh lực thì sao?" Dương Quan Quan hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK