"Rất nhiều quyền thuật đều là từ thương thuật phát triển mà ra, không cần rút súng cũng có thể ra đòn, cho dù ngươi không có thương trong tay vẫn rất đáng sợ." Ngọc Tiểu Long lại lắc đầu nói.
Tạ Cuồng Long nói: "Không nghĩ ngươi có thể đuổi tới trước mặt ta nhanh như vậy, thật sự lợi hại, nhưng đụng phải nhiều bức tường như vậy cũng rất mệt mỏi đúng không?"
Tề Đẳng Nhàn nói: "Không sao, không sao... Ở khoảng cách này, ngươi cũng không muốn chạy trốn. Ngươi không thể sử dụng năng lực chiến đấu trên đường phố của mình đúng không? Suy cho cùng, dù là bậc thầy chiến đấu ngươi vẫn phải sử dụng nắm đấm cùa mình."
Advertisement
Tạ Cuồng Long không nói nhảm cùng Tề Đẳng Nhàn, hắn ta biết Tề Đẳng Nhàn liên tục đụng xuyên qua vách tường tất nhiên đã tiêu hao thể lực,lúc này là thời cơ xuất thủ tốt nhất!
Bước chân hắn vừa động, lấy quyền làm thương,chạy nhanh đến gần, giơ tay đánh một quyền đâm thẳng vào trái tim Tề Đẳng Nhàn.
Cú đấm này tưởng chừng là một cú đấm vào tim, nhưng lại mang theo một lực run rẩy, xoay chuyển trong không trung, lực vừa phát ra thì cánh tay cong xuống như nòng súng, biến thành một chiếc "búa trồng cây", đánh thẳng vào người, đập thẳng vào thân!
Tề Đẳng Nhàn kinh người, làm sao có thể không cảm nhận được biến hóa trong một quyền này của Tạ Cuồng Long?
Vào lúc đó, một "cú đấm vào người" giáng xuống và đập tan cú đấm của Tạ Cuồng Long.
Nhưng Tạ Cuồng Long biến hóa cũng cực nhanh, dương tiến âm lui, âm xuất dương hồi, chỉ trong nháy mắt, chỉ trong tích tắc, lại hoá một thương thành nắm đấm, bổ vào người Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn không lùi bước, cũng thoát thương làm quyền, tựa như cầm một cây đại thương trong tay, cánh tay vung qua, đập vỡ nắm đấm của Tạ Cuồng Long.
Nhưng mà, thân thể Tạ Cuồng Long lúc này đột nhiên duỗi ra, cả người thẳng tắp dựng thẳng đứng, gắt gao bám mũi chân trên mặt đất, cả người phát ra một tiếng rắc, phảng phất nâng lên ba tấc! Ngay sau đó, hắn ta nghiêng người, đấm vào trán Tề Đẳng Nhàn và lao thẳng về phía hắn!
Giờ khắc này, Tề Đẳng Nhàn cảm giác như mình đang ở trên chiến trường, Tạ Cuồng Long trước mặt giống như một vị tướng mặc áo giáp, cưỡi ngựa cầm súng xông đến giết hắn!
Ở thời điểm Tạ Cuồng Long xuất quyền, hắn cũng có ứng biến trong nháy mắt, một tay đưa ra đằng sau, giống như đang cầm trong tay đuôi súng, dùng sức vung một cái, "Hổ Trảo Roi" tràn đầy uy lực quét ra!
Một màn này, tựa như Tề Đẳng Nhàn hạ đại thương trong tay xuống, dùng đuôi súng đập vào đầu Tạ Cuồng Long!
Hai người đánh nhau bằng quyền, nhưng trên thực tế lại là thương pháp!
Nắm đấm của hai người va chạm trong không trung, lập tức phát ra âm thanh dữ dội, còn to hơn cả lúc Tề Đẳng Nhàn dùng vai đập vào tường vừa rồi.
Cú va chạm này trực tiếp đánh trúng Tạ Cuồng Long, khiến khí huyết trong cơ thể hắn không ngừng dâng trào, bước chân mềm nhũn, điên cuồng lui về phía sau!
Tề Đẳng Nhàn dùng ngón chân gõ nhẹ trên mặt đất, và với một cái búng tay bất ngờ, hắn lao tới, giống như một vị tướng cưỡi ngựa!
Nhưng ngay khi Tạ Cuồng Long đang lùi lại, hắn ta cảm thấy gót chân của mình vấp phải một thứ gì đó mảnh mảnh, khi nhìn kỹ hơn, hóa ra đó là một thanh thép dài gần ba mét.
Vì vậy trong khi rút lui, Tạ Cuồng Long móc ngón chân vào thanh thép và giơ nó lên không trung, chân sau đạp xuống mặt đất, ngăn chặn thế lui về phía sau, hướng về phía Tề Đẳng Nhàn lao tới, và đâm hắn bằng một khẩu súng!
Tề Đẳng Nhàn không hề để ý rằng ở đấy còn có một thanh thép dài như vậy, thanh thép này mặc dù không thể so sánh được với cây thương, nhưng dù sao thì cũng không đến nỗi tệ.
Tạ Cuồng Long trong tay có binh khí, dài hơn một tấc vì thế cũng mạnh hơn một bậc, hơn nữa hắn ta còn luyện Thái cực âm phù thương.
“Vút!”
Trong nháy mắt, bước chân Tề Đẳng Nhàn dừng lại, cơ thể ngửa ra sau, một đầu sắc nhọn của thanh thép sượt qua trán hắn, suýt chút đã đâm trúng đầu.
Sau khi tránh được cú đâm đó, Tề Đẳng Nhàn ngay lập tức đưa tay lên vỗ mạnh vào thanh thép!
“Bang”
Thanh thép bị hắn đập nảy lên, nhưng Tạ Cuồng Long xoay cổ tay, nhanh chóng xoay thương, kéo nó lại rồi tiếp tục đâm tới!
Muốn xoay thương rất đơn giản, chỉ cần có sức mạnh là có thể làm được, nhưng muốn làm được một cách thành thạo, kiểm soát được nó lại không phải việc ai cũng có thể, ít nhất cần luyện tập mười mấy năm.
Đối với loại vũ khí dài như thương, điều quan trọng nhất chính là khả năng kiểm soát của người dùng!
Không thể phủ nhận rằng Tạ Cuồng Long là một cao thủ dùng thương, thậm chí còn vượt trội hơn cả Từ Ngọc Giai, người mà Tề Đẳng Nhàn đã đánh bại trước đó.
Ngay sau khi Tề Đẳng Nhàn tránh cú đâm tới tiếp theo này, Tạ Cuồng Long xoay mạnh thương, khiến trước mắt hắn chỉ thấy một mảng những bóng đen chồng chất, có cảm giác như một rừng những thanh thép đang đâm tới!