Tề Đẳng Nhàn nổi trận lôi đình, hỏi: “Tại sao cô lại chửi tôi, tôi đã nói rồi đó là bạn tôi! Lần trước cô lừa tôi, tôi không thèm để ý cô...”
Trần Ngư châm chọc nói: “EQ thấp, cút đi, cái này còn muốn làm hải vương! Thói quen kết bạn của anh, tôi thấy nhiều rồi.”
Tề Đẳng Nhàn lại trả lời, nhưng cô ta không phản ứng gì.
Advertisement
“Những nữ nhân này đều có bệnh, ảnh hưởng đến tâm trạng của mình!” Tề Đẳng Nhàn căn bản không có nghĩ lại bản thân, chỉ ở trong lòng thầm nguyền rủa.
Sáng sớm ngày hôm sau, Dương Quan Quan đã trở lại trạng thái ban đầu, không còn ủ rũ như hôm qua nữa, lúc luyện võ, trạng thái rất tốt, vừa nói vừa cười.
“Điểm phát lực quan trọng nhất của roi da không phải là cánh tay, mà là cơ vai của cô, phải vận dụng tính đàn hồi ở đây...” Tề Đẳng Nhàn nắm lấy xương bả vai Dương Quan Quan, nghiêm túc chỉ dẫn.
“Muốn khống chế chuyển động của từng khối cơ bắp là chuyện rất khó khăn, cho nên, lúc luyện tập mới phải cảm thụ nhiều một chút.”
Mới vừa dạy xong một bộ kỹ năng sử dụng roi, trong viện đã có người tới, là Dương Tú mẹ của Kim Thần Hi.
Dương Tú là mang theo cơn thịnh nộ mà tới, bà ta đã sớm cảnh cáo Kim Thần Hi, không nên tiếp xúc quá nhiều với Dương Quan quan.
Bây giờ, bởi vì Dương Quan Quan, Kim Thần Hi bị tập đoàn Gukoo trực tiếp bãi chức, hơn nữa còn có thể bị truy cứu trách nhiệm pháp luật, đến lúc đó, nhiều tiền như vậy, bồi thường nổi sao?
“Cô.” Dương Quan Quan sau khi nhìn thấy Dương Tú, không khỏi nhíu mày, sau đó chào hỏi một tiếng.
Dương Tú tuy rằng cũng họ Dương, nhưng quan hệ huyết mạch với Dương gia kỳ thật đã không thân thiết, là chi nhánh của tổ tiên hai đời.
Dương Tú lập tức châm chọc nói: “Đừng, đừng gọi tôi là cô! Cái loại hại chết bố ruột của mình, lại bỏ rơi cả mẹ của mình, tôi cũng không dám làm cô của các người.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy người phụ nữ này nói chuyện rất chói tai a, khiến cho hắn thật sự muốn tát cho bà ta một bạt tai.
Dương Quan Quan có lẽ đã nghe quá nhiều những loại đàm tiếu như vậy, cho nên không coi trọng, hơn nữa gần đây tâm tính quả thật đã thay đổi, cũng chỉ là đơn thuần nhún nhường.
“Thứ sao chổi nhà cô, đã rời khỏi Thanh Hải thì đi luôn đi, còn trở về làm gì a? vừa trở về thì hay rồi, liền liên lụy Thần Hi nhà tôi!” Dương Tú chỉ thẳng mặt Dương Quan Quan mà chửi rửa.
“Tôi muốn đi cũng không được sao? Ha ha...” Dương Quan Quan chỉ lơ đễnh cười, thản nhiên nói.
Dương Tú mặt lập tức sa sầm, căm tức nói: “Bởi vì cô, Thần Hi nhà chúng tôi tương lai sáng lạn bây giờ lại tiền đồ không còn, ngày hôm qua bị bãi chức, sau đó còn có thể bị truy cứu trách nhiệm pháp lý!”
“Cô biết bởi vì cô mà dẫn đến chấm dứt hợp tác, sẽ làm tập đoàn Gukoo tổn thất bao nhiêu tỷ không? Tất cả đều bị tính lên đầu của Thần Hi!”
“Cô ngược lại có thể phủi mông tùy tiện rời đi, nhưng Thần Hi nhà chúng tôi bây giờ phải làm sao?!”
Dương Quan Quan bình tĩnh nói: “Chuyện của Thần Hi là do con mà ra, con sẽ giải quyết.”
Dương Tú không khỏi giễu cợt nói: “Cô sẽ giải quyết? mẹ nó cô lấy cái gì giải quyết! Bản thân tự mở điện thoại ra xem tin tức xem, thanh danh của cô đã thối nát thành cái dạng gì rồi?”
“Còn chuyện của Thần Hi, cô định giải quyết như thế nào a? cô lấy tiền ra bồi thường sao? mấy trăm triệu a, cô bán thân cả đời cũng không bồi thường nổi!”
“Cái thứ xui xẻo nhà cô, tại sao không chết sớm đi chứ?”
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: “Bà cảm thấy cô ấy giải quyết không được, cũng bồi thường không nổi, còn tới nơi này làm gì?”
Dương Tú liền nói: “Tôi chính là tới mắng cái thứ sao chổi xui xẻo này, không được sao? Dương Quan Quan cái loại tiện nhân như cô, về sau tránh xa con gái tôi ra một chút!”
Lúc Dương Tú đang mắng rất sảng khoái, Kim Thần Hi chạy vào.
“Mẹ, mẹ đang làm gì vậy? Con không phải đã nói rồi sao, chuyện không liên quan đến chị họ, đều là tên người ngoại quốc kia khinh người quá đáng? sao mẹ còn chạy đến đây mắng chửi người!” Thần Hi kéo tay mẹ mình, cô ta muốn dẫn mẹ mình đi, cảm thấy rất mất mặt.
“Mẹ làm cái gì? Không phải mẹ đã cảnh cáo con tránh xa Dương Quan Quan rồi sao, tránh xa Dương Quan Quan cái thứ sao chổi này, con xem, bất cứ ai dính dáng đến cô ta, đều không có kết cục tốt đẹp!”
Kim Thần Hi sắc mặt khó coi, nói với Dương Quan Quan: “ Chị họ, lời mẹ ta nói đừng để trong lòng...”
Dương Tú tức giận nói: “Kim Thần Hi, mẹ cảnh cáo con, con hoặc là đừng coi ta làm mẹ nữa, hoặc là không giao du với cái thứ sao chổi xui xẻo Dương Quan Quan này! Bằng không đừng trách mẹ đuổi con ra ngoài!”
Kim Thần Hi thật không ngờ Dương Tú lại nói tàn nhẫn như vậy, nhẫn tâm như vậy, làm cho cô ta nhất thời luống cuống không biết nên làm gì.
“Em họ, em yên tâm đi, chuyện này anh sẽ giúp em giải quyết, chuyện hôm qua anh nói, là nghiêm túc.” Tề Đẳng Nhàn nói.