Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khang Học Quyền trực tiếp tới bệnh viện, vết thương trên tay chỉ là chuyện nhỏ, ly đồ uống kia mới là chuyện lớn.

Mặc dù đã được rửa ruột nhưng thuốc đã ngấm vào một phần, ‘người anh em’ cứ sưng lên khiến anh ta lo lắng rằng mình cứ như vậy sẽ bị hỏng hay không.

“Tôi gặp chút chuyện ở Trung Hải, để phó quản gia tới đây một chuyến đi!” Khang Học Quyền cầm di động nằm ở trên giường bệnh ra lệnh.

Phó quản gia của Khang gia tên là Khang Hướng Vinh, chuyên môn xử lý một số việc không thể lộ ra ngoài của Khang gia, thủ đoạn tàn nhẫn âm độc không chừa lại đường sống.

Nghe thấy Khang tam thiếu muốn để phó quản gia Khang Hướng Vinh tới đây khiến cho không ít người hít vào một hơi khí lạnh, người nào không có mắt đắc tội Khang thiếu vậy, để anh ta muốn cho Khang Hướng Vinh ra tay….

“Trung Hải này thật đúng là náo nhiệt, ngay cả Khang tam thiếu cũng phải ăn mệt ở chỗ này muốn gọi phó quản gia Khang Hướng Vinh tới đây luôn!” Từ Ngạo Tuyết ngồi trên sofa sơn móng tay cười ha hả nói.

“Hửm? Khang Hướng Vinh? Ông ta muốn tới Trung Hải hả!”Ngọc Tiểu Long đang ở một bên tập đá chân kinh ngạc mở to mắt hỏi.

Ngọc Tiểu Long mặc một thân áo ngắn tay quần đùi khiến da thịt trắng nõn lộ ra ngoài, đối lập với một thân soái khí lúc mặc quân trang, tạo cho người ta cảm giác mỹ nhân khó gặp.

Đáng tiếc là một màn như vậy lại không có người đàn ông nào có thể nhìn thấy được.

Từ Ngạo Tuyết cười hì hì “Cậu không biết à? Khang Học Quyền ở Trung Hải bị người ta đánh, ngay cả tay cũng bị dao đâm xuyên đấy!”

Long Á Nam ở một bên nghe thấy thì nhíu mày, tên mãng phu này vậy mà chọc phải họa lớn như vậy!

Bối cảnh của Khang Học Quyền còn mạnh gấp mấy lần so với quán bar của chị Tĩnh, hai người căn bản không phải ở cùng một cấp bậc, người này đúng là càng ngày càng biết gây họa!

Ngọc Tiểu Long lắc lắc đầu, cô không có hứng thú đối với loại ăn chơi trác táng linh tinh như Khang Học Quyền, cô chỉ kinh ngạc là chuyện này vậy mà kinh động tới Khang Hướng Vinh.

Phó quản gia Khang Hướng Vinh của Khang gia đã có tiếng bao nhiêu năm, là người cực kỳ âm trầm, những sự việc không thể để người ngoài thấy của Khang gia đều do ông ta tự mình động thủ.

Ngọc Tiểu Long thậm chí còn nghi ngờ án diệt môn một nhà mười tám người của một doanh nhân nào đó ở phương bắc có dính dáng tới lão già Khang Hướng Vinh này.

“Nếu mình bảo với cậu rằng người đâm xuyên lòng bàn tay của Khang Học Quyền chính là vị hôn phu cũ của cậu thì cậu thấy sao?” Từ Ngạo Tuyết tựa tiếu phi tiếu nhìn Ngọc Tiểu Long hỏi.

Ngọc Tiểu Long nghe thấy lời này thì hai chân đột nhiên duỗi ra, nhíu mày nói “Sao hắn lại xung đột với Khang Học Quyền thế, tìm chết sao?!”

Từ Ngạo Tuyết nói qua một chút việc đã xảy ra khiến Ngọc Tiểu Long liên tục lắc đầu.

“Cho là bảo vệ vợ của mình đi nữa nhưng hắn quá lỗ mãng, quá xúc động rồi, nhất định khó thành việc lớn!” Ngọc Tiểu Long nói.

Từ Ngạo Tuyết đáp “Đúng vậy, lần này Khang Hướng Vinh tự mình tới đây, vị hôn phu cũ tiện nghi này của cậu chỉ sợ là khó thoát tội chết.”

Ngọc Tiểu Long hô lên một tiếng “Á Nam, lấy quân trang của tôi tới đây!”

Long Á Nam kinh ngạc “Tiểu thư, vì hắn mà đắc tội Khang gia có phải hơi….”

“Tôi đơn phương xé bỏ hôn ước với trong lòng có thẹn, hơn nữa cũng đã từng đồng ý giúp hắn hai việc! Hắn là người mạnh miệng không muốn nói, tôi cũng chỉ có thể chủ động hỗ trợ.” Ngọc Tiểu Long nhàn nhạt nói.

Từ Ngạo Tuyết lại nói “Không phải là cậu thấy hối hận đấy chứ? Tiểu Long!”

“Hắn xứng sao?” Ngọc Tiểu Long nghe thấy lời này thì chỉ đáp trả lại hai chữ lạnh nhạt, Từ Ngạo Tuyết nghe vậy chỉ cảm thấy không có gì thú vị.

Nói xong lời này, ánh mắt của cô nhìn về phía đỉnh Vân Đỉnh Sơn, lãnh đạm nói “Dù cho có người đàn ông có thể cưới mình thì nhất định phải là đại nhân vật đỉnh thiên lập địa như Sở Vô Đạo!”

Long Á Nam ở một bên liên tục gật đầu, trong mắt cô ta, Tề Đẳng Nhàn chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ ăn no rồi chờ chết, căn bản không xứng với Ngọc Tiểu Long.

“Của cô đây tiểu thư!” Trong lòng Long Á Nam thầm nghĩ, sau đó vội vàng đi lấy quân trang cho Ngọc Tiểu Long, lại cẩn thận gắn hai ngôi sao lên trên vai.

Mà phía Kiều gia lúc này lại là một mảnh tĩnh mịch, không có bất kỳ tiếng động gì.

Kiều Quốc Đào ngồi ở trên sofa hút hết nửa bao thuốc, giọng nói cũng đã khàn lại rồi nhưng vẫn không ngừng hút.

Bàng Tú Vân ngồi ở một bên lau nước mắt oán trách “Tôi đã nói với ông rồi, đừng gả Thu Mộng cho cái tên phế vật Tề Đẳng Nhàn này, cậu ta chẳng những bỏ đi mà còn cực kỳ gây chuyện!”

“Lúc thì chọc tới người của thương hội Hắc Long, lúc lại chọc tới đại nhân vật ở Đế Đô, hơn nữa đại nhân vật này còn là do Trương thiếu giới thiệu cho Thu Mộng quen biết….”

“Lão Kiều, ông nói xem phải làm sao bây giờ?!”

Kiều Quốc Đào bị lắc đến mức liên tục ho khan, chán nản nhìn vợ của mình hơi thở dài.

Kiều Thu Mộng cũng căm tức nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, tuyệt vọng nói “Hiện tại anh vừa lòng rồi chứ? Một nhà chúng tôi đều bị anh hại chết rồi, anh rất vui đi!”

Thần sắc của Tề Đẳng Nhàn lại vẫn như thường, nhàn nhạt nói “Chú Kiều, dì Bàng, Thu Mộng nữa, mọi người cứ yên tâm đi.”

“Việc do tôi làm tôi sẽ chịu, Khang Học Quyền bên đó tôi sẽ lo.”

Bàng Tú Vân lập tức bật dậy như tên lửa, giận dữ hét “Cậu tới lo, cậu lấy cái gì tới lo? Cậu cảm thấy mình là cái gì mà có tư cách đánh đồng được với Khang tam thiếu gia đây?”

“Cậu con mẹ nó chỉ là một cảnh ngục nhỏ mà thôi, chó má ở đâu ra cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga! Cậu không biết báo ân thì thôi còn tới gây họa cho Kiều gia chúng tôi, trên đời này sao lại có loại bạch nhãn lang như cậu cơ chứ?!”

“Ly hôn, cậu lập tức ly hôn với Thu Mộng cho tôi! Nói như vậy không chừng Kiều gia chúng tôi vẫn còn cơ hội thở dốc!”

Kiều Thu Mộng tuyệt vọng nói “Mẹ, làm vậy cũng vô dụng thôi….Khang thiếu đã từng nói rồi, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Tề Đẳng Nhàn, hơn nữa còn muốn để toàn bộ Kiều gia chúng ta chôn cùng hắn. Cho dù hiện tại ly hôn đi nữa cũng chỉ là vẽ rắn thêm chân mà thôi, Khang thiếu sẽ không lưu tình đâu!”

Nói xong lời này, nước mắt của cô ta nháy mắt rơi xuống.

Cô ta cảm thấy bản thân thật sự rất xui xẻo, sự nghiệp không dễ gì mới có tiến triển, lại cố tình nửa đường nhảy ra một Tề Đẳng Nhàn tới thành chồng của cô ta.

Không có bản lĩnh không có thân phận còn chưa tính….Còn có tâm ghen ghét cực mạnh, ganh ghét năng lực của Trương Thiệu Kiệt lại còn thích gây chuyện.

Lần này rước phải họa lớn như vậy, toàn bộ Kiều gia cũng phải nhà nát cửa tan theo hắn!

“Kiều Quốc Đào, các chú mang đến tai họa ngập đầu cho Kiều gia chúng ta rồi có biết hay không hả?!” Thanh âm vô cùng phẫn nộ của Kiều Quốc Đống từ ngoài cửa truyền vào, hùng hổ dẫn theo các chi thân thích của Kiều gia vọt vào trong.

Con gái Kiều Thanh Vũ của ông ta cũng kinh hoảng và phẫn nộ kêu “Kiều Thu Mộng, con mẹ nó sao cô có thể để tên chồng phế vật kia của cô đi đắc tội Khang tam thiếu được? Các người sống đủ rồi nhưng chúng tôi còn chưa kịp thở cho đủ đâu!”

“Kiều Quốc Đào, chuyện này ông định giải quyết như thế nào? Tôi nghe nói Khang gia đã cho người tới đây, hiện tại nói không chừng cũng đã xuống khỏi máy bay rồi!”

“Kiều Thu Mộng, cô thân là tổng tài tập đoàn Kiều thị lại gây ra họa lớn như vậy, hẳn nên lập tức tự sát tạ tội bình ổn nửa giận của Kiều gia!”

“Không sai, hai vợ chồng các người lập tức tự sát tạ tội, chúng ta mang theo thi thể của các người tới sân bay quỳ, cầu xin Khang gia tha thứ, như vậy mới có con đường sống.”

Một đám thân thích này đó của Kiều gia tức sùi bọt mép, đồng thời cũng sợ hãi tới cực điểm, vậy mà lại muốn Tề Đẳng Nhàn và Kiều Thu Mộng hai người tự sát tạ tội bình ổn lửa giận của Khang gia.

Bàng Tú Vân oa một tiếng trực tiếp khóc rống lên.

Kiều Thu Mộng cũng bưng kín mặt của mình, thân thể run rẩy, nước mắt không ngừng rơi xuống.

“Đinh linh linh – –”

Di động của Tề Đẳng Nhàn ngay lúc này lại vang lên, cầm lên nhìn thì thấy là Lý Vân Uyển gọi, bĩu môi một cái lười tiếp nhận.

Không cần nghĩ cũng biết là Lý Vân Uyển muốn hỏi một chút về sự việc Khang gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK