Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Đẳng Nhàn mở ra tay, là số lẻ.

Điều này làm hắn càng thêm chắn chắn, bản thân đoán trước lấy được quân đen, có thể đi trước, đối phó với người chơi cờ dở như Triệu Hồng Tụ, vậy không phải càng thêm nắm chắc?

Triệu Hồng Tụ lặng im một lát, đầu bỗng nhiên cúi xuống, như là ngủ rồi, một lát sau, cô ta ngẩng đầu lên.

“Rốt cuộc có thể đánh một ván cờ với anh?” Triệu Hồng Tụ bỗng nhiên mở miệng nói.

“…” Trong đầu Tề Đẳng Nhàn nổ rầm một tiếng, ánh mắt cứng lại, “Cô… Cô rốt cuộc là Triệu Hồng Nê hay là Triệu Hồng Tụ? Đùa cái gì vậy!”

“Tôi là em, cô ấy là chị.”

Tôn Dĩnh Thục ở bên cạnh cũng nhìn mà ngây người.

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn dần dần trở nên nghiêm túc, nói: “Cô có hai nhân cách?”

Vào ngay lúc này, hắn nghĩ tới Oán Quỷ, kẻ này cũng có hai nhân cách, một người luôn miệng lòng dạ từ bi, một người lại muốn giết đến máu chảy thành sông, siêu độ chúng sinh.

Người trước mắt người, hiện tại đã biến thành tuyển thủ cấp độ ba Triệu Hồng Nê!

Trong lòng bàn tay Tề Đẳng Nhàn đã đổ mồ hôi lạnh, con mẹ nó, đùa cái gì đây … Người chơi cờ dở nháy mắt biến thành tuyển thủ chuyên nghiệp? Tôi hạ mẹ nó cờ vây gì nữa mà hạ…

“Như vậy, chúng ta có thể bắt đầu rồi chứ? Anh cầm quân đen đấy.” Triệu Hồng Nê mỉm cười nói.

Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn giật giật, nói: “Không thể đổi ý sao? Tôi không chơi cờ nữa.”

Triệu Hồng Nê nói: “Anh không chơi, vậy chị tôi sẽ đến.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi sẽ chơi cùng cô ấy!”

Triệu Hồng Nê sửng sốt, sau đó đen mặt nói: “Quả nhiên anh đủ hèn hạ vô sỉ!”

“Cô cũng có khá hơn chút nào đâu? Tới giết tôi vào lúc này.” Tề Đẳng Nhàn nghiến răng nghiến lợi mắng.

“Đó là chuyện tốt mà Triệu Hồng Tụ làm, có quan hệ gì với Triệu Hồng Nê tôi?” Triệu Hồng Nê nhíu mày nói.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy những lời này có hơi quen tai, không hiểu sao lại nhớ đến chuyện hắn hãm hại Triệu Mạn Nhi, đó là thẻ ngân hàng của Gusinski, có quan hệ gì với Tề Đẳng Nhàn tôi……

Bị gậy ông đập lưng ông lần này, làm cho hắn có một cảm giác xúc động gần như muốn hộc máu.

A… Thì ra bình thường hắn khiến người khác tức giận như vậy sao?!

Chỉ sợ ai cũng sẽ không nghĩ đến, Triệu Hồng Tụ và Triệu Hồng Nê trên thực tế là một người.

Chẳng qua, cô ta giống như Oán Quỷ, có hai nhân cách.

Một người là “Thiên Phạt” nhà họ Triệu, một người là mỹ nữ kỳ thủ chuyên nghiệp chinh chiến trên sàn thi đấu cờ vây.

Tề Đẳng Nhàn hít vào một hơi thật sâu, đối mặt với Triệu Hồng Nê trên bàn cờ vây, nhưng áp lực không khác gì nhiều khi đối mặt với Hồng Thiên Đô trên chiến trường… Hơn nữa, hắn gần như nhìn không được chút hy vọng thắng lợi nào.

Tôn Dĩnh Thục ở một bên cũng nhìn đến choáng váng, cô ta nghe nói Triệu Hồng Tụ chơi cờ dở không thể chịu được, cho rằng Tề Đẳng Nhàn nắm chắc phần thắng, nào biết đâu rằng, người ta có hai nhân cách, một nhân cách khác lại là kỳ thủ chuyên nghiệp!

“Anh thua, chị của tôi sẽ đi a ngay. Cho nên, mong anh ra sức một chút!” Triệu Hồng Nê mỉm cười nói.

“Vậy chắc chắn cô đánh nhau không lợi hại bằng cô ta đúng không?” Tề Đẳng Nhàn nảy ra ý nghĩ khác, hỏi.

“Vậy anh có thể thử xem.” Triệu Hồng Nê bình tĩnh nói.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy bó tay toàn tập, bản thân hắn cũng sắp nhân cách phân liệt, hắn trấn định trong lòng, hạ quân đen xuống góc trên bên trái.

Triệu Hồng Nê gật gật đầu, hai ngón tay thon dài cầm quân trắng, nhẹ nhàng đặt vào tinh vị góc dưới bên phải.

Lúc này Tề Đẳng Nhàn nghĩ muốn thần giao cách cảm với Irene Jinva, để cô ấy đến chỉ đạo một chút, ít nhất, phần thắng vẫn rất đại.

Nếu không được, Ngọc Tiểu Long cũng được mà…

Mới đặt mười mấy quân cờ, ánh mắt Triệu Hồng Nê liền trở nên có hơi không thích hợp.

Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn nhếch lên, hắn căn bản không hiểu nước cờ mà Triệu Hồng Nê đang đánh, hắn nghiên cứu kỳ phổ không sâu như vậy.

Hắn nghĩ, bản thân có nên phun ngụm máu nghẹn mãi lên bàn cờ thượng hay không, nhìn xem có thể một chùm ánh sáng trắng hiện lên, sau đó xuất hiện một linh hồn danh thủ cấp quốc gia, chỉ điểm hắn thắng trận này như thế nào hay không.

Suy nghĩ càng loạn, kì lực tất nhiên cũng càng kém.

Triệu Hồng Nê nhịn không được thở dài, lắc lắc đầu, kẹp quân trắng đặt xuống.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn theo mấy lượt, ngẩn người, hình thái này, hắn đã xem qua……

Hắn nhớ tới, là hình thái lúc trước Triệu Hồng Nê học đánh cờ ở công viên Sâm Hải, Tinh Hữu trong Hoàng Long Sĩ Nhượng Từ Phổ!

Vì thế, Tề Đẳng Nhàn dựa theo hình thái đó đặt cờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK